Chu Thiên Vũ sao có thể không đoán ra ý đồ của mẹ mình? Gương mặt anh ta lộ rõ vẻ bực bội, nhưng nhìn thấy mẹ mình mồ hôi nhễ nhại, lời ra đến miệng lại nuốt xuống:
“Được rồi ạ!”
“Nhưng mà, gặp thì gặp, nếu không nói chuyện hợp thì mẹ đừng sắp xếp thêm nữa.”
“Tấm vé xe của con là ngày kia, dù mẹ có sắp xếp thế nào con cũng không ở nhà để xem mắt đâu.” Chu Thiên Vũ chán nản nói.
“Được, được, được!”
Nghe con trai chịu nhượng bộ, Lý Lan Hoa vui mừng khôn xiết:
“Con cứ yên tâm, chỉ là gặp mặt thôi, có thành hay không còn tùy con, mẹ đâu thể ép con được chứ?”
Buổi chiều hôm qua, bác gái hàng xóm đã gửi cho bà bức ảnh của cô gái kia, trông thực sự dịu dàng, dễ nhìn!
Con trai bà thích con gái xinh đẹp, Lý Lan Hoa tự tin lắm!
---
Người ta vẫn hay nói thời xưa tốc độ cuộc sống chậm rãi, nhịp sống ở nông thôn cũng chậm theo. Nhưng Chu Thiên Vũ chưa bao giờ nghĩ rằng khi nhịp sống ở nông thôn nhanh lên, nó lại có thể nhanh đến mức này!
Chưa gì sáng sớm anh ta đã bị Lý Lan Hoa lôi dậy.
Thật là khổ mà! Giờ người trẻ thời nay ai mà không thức khuya chứ? Hôm qua anh ta còn thức đến hơn hai giờ sáng mới ngủ!
Mà bây giờ mới hơn năm giờ!
Chưa kịp than vãn, anh ta đã bị mẹ kéo ra bồn nước, lệnh cho anh ta phải gội đầu, rửa mặt, cạo râu ngay lập tức...
Chu Thiên Vũ rùng mình một cái:
“Hôm nay xem mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943045/chuong-616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.