Nhưng ngay sau đó, Trương Yến Bình tinh thần chấn hưng, liếc mắt nhìn Tần Quân, rồi cúi xuống nhìn chằm chằm vào đống gói gia vị ướp trứng trà trước mặt...
Nếu nhất định phải về quê nghỉ hè, thì mang theo ít gói gia vị này, chút đồ ăn vặt, dưa muối hay tương chua gì đó... chắc cũng hợp lý nhỉ? Ít ra cũng giúp những ngày ở nhà trở nên dễ chịu hơn một chút.
Tần Quân hiển nhiên cũng nghĩ đến điều này, thậm chí còn nghĩ xa hơn cả Trương Yến Bình một bước, mấy cái gói gia vị ướp trứng trà này, chẳng phải quá hợp với nhà hàng nông trại của bọn họ sao!
Anh ta lập tức đặt túi gia vị trên tay xuống, dứt khoát nói:
"Ơ này, Tống Đàm đâu? Đừng bán lô gia vị này nữa, để lại hết cho tôi đi, tôi gửi về quê!"
???!
Trương Yến Bình sốt ruột, thằng nhãi này!
Anh ta vội hét lên:
"Để lại cho tôi hai mươi gói trước đã!"
Chỉ có Kiều Kiều là vẫn mơ màng đặt túi gia vị xuống, sau đó ngón tay bắt đầu tính toán:
"Hoa tiêu là nguyên liệu dùng nhiều nhất, tổng cộng có bảy cân, tức là bảy trăm gói gia vị. Anh Yến Bình lấy hai mươi gói, anh Ngô Lôi cũng hai mươi gói, vậy bảy trăm trừ bốn mươi, còn sáu trăm sáu, thầy Tần, anh lấy hết sao?"
"Ờm..."
Thao Dang
Yến Nhiên cẩn thận giơ tay lên, thành thật hỏi:
"Tôi có thể lấy hai mươi gói không?"
Aiz, đồ nhà Tống Đàm đúng là nhiều cái hay quá! Mới đến có mấy hôm mà ngày nào cũng muốn gửi hàng về nhà. Nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943011/chuong-582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.