Đi theo đoàn phim? Lục Xuyên bất giác nhớ đến người bạn chuyên viết kịch bản của mình.
Ba tháng trời vùi đầu làm biên kịch, trở về thì gầy sọp, mặt mũi hốc hác, nghỉ ngơi nửa năm mà vẫn không có cảm hứng sáng tác. Hễ ai hỏi tới, là lập tức càu nhàu đầy bất mãn:
“Kịch bản sửa đi sửa lại, nửa đêm nửa hôm còn bị gọi dậy chỉnh sửa! Đạo diễn muốn sửa, nhà sản xuất muốn sửa, đến tổ đạo cụ cũng chêm vào ý kiến, bảo rằng đầu tư ít thì đừng có đòi hỏi cảnh quay hoành tráng!”
“Cuối cùng ngay cả tổ diễn viên quần chúng cũng góp ý, bảo là nhà sản xuất đừng làm cảnh quay quá tám người…”
“Mà kinh nhất vẫn là diễn viên chính! Chăm chỉ, thuộc thoại kỹ lưỡng, kết quả là thuộc sai mà không chịu NG (những cảnh quay phim bị lỗi hay không đạt chất lượng và bắt buộc phải quay lại) khiến mạch phim rối loạn, tôi lại phải sửa tiếp!”
“Biên kịch? Đến c.h.ó còn không thèm làm!”
Hồi tưởng lại bộ dạng bốc hỏa của đối phương, Lục Xuyên rùng mình một cái, vội vàng từ chối: “Tôi không có kinh nghiệm làm biên kịch đâu, trò chuyện thì được, nhưng đi theo đoàn thì miễn.”
Viên Phong cũng là người hiểu chuyện, nghe vậy cười ha hả: “Hiểu mà, hiểu mà! Người ta chỉ hỏi thôi, chuyện này không có trong hợp đồng. Hơn nữa, với giá trị của cậu, làm biên kịch là một mức giá khác rồi.”
“Vậy thì khỏi nhắc nữa. Chờ dự án chính thức khởi động rồi tính tiếp. Trước mắt vẫn còn lắm việc phải làm.”
Vừa nói, anh ta vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943008/chuong-579.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.