Gói hàng cuối cùng to hơn hẳn mấy cái trước.
Tống Đàm xách đồ qua:
"8 cân cá khô, 2 cân tôm khô, gửi đến khu Vạn Hòa Viên ở Thủ Đô."
Anh Tiểu Trương suy nghĩ một lát:
"Vạn Hòa Viên có tận mấy khách quen nhà cô đó, là hộ nào vậy?"
Thật đúng là phải cảm ơn anh shipper của khu Vạn Hòa Viên, chỉ vì anh ta mở nắp hộp tương ớt xanh t.hịt bò trong thang máy một cái, mà nhà Tống Đàm bỗng dưng có thêm ba khách mới.
Mấy người này lại đi khoe khoang thêm một vòng, thế là khách hàng tăng theo cấp số nhân… Bây giờ chỉ riêng khu Vạn Hòa Viên đã có đến 19 khách rồi!
Tống Đàm: …
Nhà nào ta? Cô cũng quên mất rồi, phải lật sổ xem lại…
---
Nhà Tống Đàm náo nhiệt, các hộ khác trong thôn cũng rộn ràng không kém.
Ví dụ như nhà Mao Trụ.
Ông ta ăn một bữa no căng ở nhà lão Tống, tay trái xách một con cá trắm cỏ mười cân, tay phải ôm một quả dưa hấu hơn chục cân, chậm rãi lê bước dưới nắng gắt về nhà. Con cá vẫn còn sống, quẫy đành đạch!
"Ối giời ơi! Đây là loại cá 40 tệ một cân nhà Tam Thành sao?!"
Vợ Mao Trụ giật b.ắ.n mình, không nhịn được trách móc:
"Ông đúng là! Biết cá nhà người ta đắt như thế còn vác về con to thế này!"
Mao Trụ cũng ngượng ngùng:
"Tôi bảo không lấy mà Tam Thành cứ ép. Anh ấy còn định đưa thêm hai con nữa!"
Nhưng mấy người phụ giúp ai nấy đều không dám nhận.
Ối trời ạ! Bình thường cá trắm cỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942996/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.