Không phải ông chú Bảy làm kỹ quá đâu, mà thật sự trong hai xô tôm đồng này, có một phần nhỏ đến mức khó tin.
Loại tôm ở vùng này vốn đã không lớn, dù trưởng thành hết cỡ cũng chẳng to bằng ngón út của người lớn.
Mà giờ nhìn vào xô, mấy con to thì cũng xấp xỉ ngón tay, nhưng phần nhiều lại bé tí xíu, cả đuôi lẫn râu cộng lại còn chưa đến một centimet!
Mấy con to con nhỏ mà cứ thế đổ hết vào nồi, lửa nấu không khéo là hỏng bét hết!
Ông chú Bảy không thể chịu được.
May mà thím Liên Hoa nhanh nhẹn, nghe ông chú Bảy nói vậy là hiểu ngay.
Lúc này, bà ngồi với bà thím Bảy trên ghế đẩu nhỏ, dùng rổ rá hớt từng nhúm tôm ra, vừa vớt vừa chọn lọc lần cuối.
Đợi chắc chắn không nhầm lẫn nữa, mới bỏ vào chậu nước sạch bên cạnh, lát nữa còn phải đem đi đãi.
Nhưng mới vừa chọn xong một xô, đã thấy Tăng Hiểu Đông và Tề Lâm lại khiêng thêm một xô khác vào.
Lần này vừa nhìn qua, trong xô toàn là cá trắng nhỏ cỡ mười centimet! Dày đặc, nhảy tanh tách đầy sức sống.
Vảy cá trắng tinh dưới ánh mặt trời buổi sớm, ánh lên một màu óng ánh tươi mới, nhìn mà chỉ muốn ăn ngay!
Lúc này, giáo sư Tống cũng không ngồi yên được nữa, bèn dứt khoát xách ghế qua, cầm theo một con d.a.o nhỏ:
"Để tôi giúp một tay."
Ngô Lan vội ngăn lại: "Ây da, thôi ạ, cẩn thận đừng để đứt tay!"
Giáo sư Tống cười ha hả, hiếm khi có cảm giác tự hào dâng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942992/chuong-563.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.