Phải công nhận, hướng dẫn viên không hề nói quá.
Nhà hàng vách núi thực sự nằm trên một vách đá cheo leo. Cả nhóm ngẩng đầu nhìn lên đỉnh núi tưởng như ngay trước mắt, rồi chậm rãi men theo bậc thang xoắn ốc ven vách đá để leo lên.
Một bên là vách núi dựng đứng, một bên là biển cả mênh mông, xa xa những hòn đảo nhỏ trơ trọi lơ lửng giữa làn nước… Vừa hồi hộp vừa phấn khích, giơ máy lên chụp đại một tấm cũng ra cảnh đẹp hiếm có.
Kiều Kiều lần đầu ra khỏi nhà đã được chứng kiến khung cảnh hoàn toàn khác biệt với quê hương, chỉ cảm thấy mắt không đủ dùng để ngắm.
Cậu thốt lên trong livestream:
“Thì ra biển rộng lớn thế này thật! Không thấy điểm tận cùng luôn!”
Nhìn Kiều Kiều – một cậu nhóc lớn lên ở làng quê – từng bước tận hưởng cuộc sống, dân mạng trong phòng livestream có cảm giác như đang chứng kiến thành quả của chính mình, vì vậy bình luận vô cùng bao dung:
[Có lợi cũng có hại, khu này dễ bị ảnh hưởng bởi bão]
[Biển rộng thật, nhưng cũng đáng sợ, trời âm u thì không dám lại gần, cảm giác như quái vật đang ẩn nấp dưới đáy]
[Mê biển lắm, không biết sống cạnh biển thì sẽ thế nào nhỉ?]
[Trời quang, biển xanh, đẹp vô cùng]
[Ơ… Nhà hàng vách núi này tôi từng đến rồi, giá cũng khá ổn]
[Xây trên vách đá mà còn là buffet hải sản, chắc đắt lắm nhỉ?]
[Tôi cũng từng đến, không đến mức đắt đâu…]
[Nói rõ chút đi!]
[Mọi người cứ nói đi, nếu có chặt c.h.é.m còn kịp để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942977/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.