Ăn nhiều dưa hấu quá, đi vệ sinh là chuyện không thể tránh khỏi.
May mà tối qua không hiểu sao ai nấy đều ngủ say, mơ mơ màng màng mò ra nhà vệ sinh rồi lại trở về giường, ngủ tiếp ngon lành, chất lượng giấc ngủ không hề bị ảnh hưởng.
Thế nên, sáng ra ai cũng tràn đầy năng lượng.
Ông chú Bảy vừa mở nắp nồi đã thấy mấy người lần theo mùi thơm đi tới, không khỏi ngẩn ra:
“Đàm Đàm nói các cháu còn muốn lên núi xem thử. Là đi xem trước rồi về ăn, hay ăn xong mới đi?”
Tăng Hiểu Đông thật thà đáp:
“Lý trí mà nói, chúng ta nên lên núi trước, đợi xem xong mặt trời lên cao, trời nóng hơn rồi quay về, lúc ấy bữa sáng cũng nguội bớt, ăn là vừa.”
Thao Dang
Giữa cái nóng oi bức này, chẳng ai thích ăn đồ nóng cả.
Nhưng mà nói là nói vậy… Lúc này, anh ta nói xong rồi mà người vẫn đứng im một chỗ, như thể rễ cây cắm sâu xuống đất, không nhấc nổi chân.
Ông chú Bảy thấy vậy thì còn gì mà không hiểu nữa? Lập tức hất cằm: “Uống cháo không? Cầm bát ra đây, tôi múc cho.”
“Tôi tự làm! Tôi tự làm được mà!”
Giáo sư Tống còn thấy ngại cơ đấy.
Nhưng mà, ông cũng chẳng nói được câu nào dứt khoát cả, vì nồi cháo trắng kia, nó thật sự quá thơm.
Tống Đàm cũng vào bếp xem thử, sau đó lập tức lui ra ngoài:
“Ông chú Bảy, giúp con múc một bát cháo để nguội trước nhé, nóng quá.”
Ông chú Bảy: … Cháo còn đang trong nồi đây, không nóng mới lạ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942967/chuong-538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.