Cái gì gọi là phí phạm của trời? Đây chính là phí phạm của trời!
Giáo sư Tống dù chưa từng tận mắt chứng kiến tình hình ở khúc sông này, nhưng chỉ cần cảm nhận không khí nơi đây, ông cũng có thể khẳng định đây là một vùng đất tuyệt vời.
Chỉ tính riêng những quả núi hoang mà Tống Đàm thuê lại, nơi này cải tạo cực kỳ dễ dàng, thế mà suốt bao năm chẳng ai động vào.
Đến khi một cô gái như cô trở về mới mạnh tay ra sức khai phá.
Nếu đây không phải là phí phạm của trời thì là gì? Ông thở dài.
Bây giờ ai cũng kêu gọi chấn hưng nông thôn, nhưng chấn hưng bằng cách nào? Người từ đâu đến? Tiền từ đâu ra?
Người có tiền, có nền tảng thì ở thành phố cũng sống tốt, còn nông dân đừng nói đến việc bỏ ra vài chục, vài trăm triệu, ngay cả số vốn ba mươi triệu cũng không dễ mà xuống tay.
Nông dân thời nay, nhất là ở những vùng quê nghèo, không ra ngoài làm thuê thì chẳng có cơ hội tích lũy tiền bạc.
Trong làng, các ông bà cụ chắt chiu cả đời, có khi cũng chỉ dành dụm được vài triệu bạc.
Ông không nói gì thêm, chỉ tiếp tục bước tới, tiện tay lấy điện thoại ra quay lại cảnh vật:
“Trước hết tôi ghi chép lại đã, tối về bàn bạc sau. Em có giống cây nào đặc biệt yêu thích không?”
Giáo sư Tống đột nhiên nghiêm túc hẳn lên, khiến Tống Đàm có chút chột dạ vì sự “ăn gian” của mình, bèn tìm cách xoa dịu:
“Cũng không cần gấp vậy đâu ạ, bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942963/chuong-534.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.