Ngoài sân, thím Liên Hoa và bí thư Tiểu Chúc đang lựa những quả đào to trong giỏ, từng quả một được bọc cẩn thận bằng lớp mút xốp, sau đó xếp ngay ngắn vào thùng trái cây.
Thím Liên Hoa cười tít mắt:
“Bí thư Tiểu Chúc, cô xem, sống ở làng chúng tôi thích thật đấy! Ngay cả mua đào cũng có thể chọn tận tay luôn. A, quả này to ghê!”
Thao Dang
Đặt quả đào vào lớp xốp mềm, thím lại không nhịn được mà xuýt xoa:
“Cái bao bì này thật khéo, bọc nhiều lớp thế này thì có ném cũng chẳng vỡ nổi.”
“Đương nhiên rồi ạ!” Bí thư Tiểu Chúc vô cùng đắc ý:
“Hồi trước tôi cũng chen chúc với bao nhiêu người mới đậu công chức, rồi lại bỏ công chọn chỗ, cuối cùng mới đến được cái đất phong thủy bảo địa này của chúng ta!”
Thật ra thì… không phải thế.
Thực tế là lứa sinh viên được phân về làm cán bộ nông thôn năm ấy, tất cả đều bị đưa đến những khu vực dân cư thưa thớt, nghèo khó. Mục đích là mong tư duy trẻ trung của họ có thể thổi luồng sinh khí mới vào những mảnh đất cằn cỗi này.
Còn về việc ai bị phân đi đâu, thì hoàn toàn do duyên số.
Nói thật, cô ta đã ở đây một thời gian dài rồi mà vẫn chưa tìm ra được cách nào thực sự có thể nâng cao chất lượng cuộc sống của dân làng.
Không ngờ sau khi Tống Đàm trở về, lăn lộn đủ kiểu, lại khiến cô ta thấy được một tia sáng hy vọng!
Lúc này, cô ta đang cầm quả đào gặm một miếng, vừa ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942914/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.