Trong cuộc chiến về giá cả giữa những người trẻ tuổi thời nay, cuối cùng thì ai mặt dày hơn… khụ, ai kiểm soát chất lượng tốt hơn thì thắng!
Quách Đông lờ đờ quay về, còn Tống Đàm thì cười tít mắt, hứa với cô ta: "Tí nữa tôi sẽ nhắn lên nhóm, hôm nay nhất định lập tức làm việc!" Còn mấy khách hàng cứ giục hoài ấy à…
Ôi dào, cơm ngon thì không sợ muộn mà!
Đợi bóng dáng Quách Đông khuất hẳn, Tống Đàm lập tức nhắn tin cho bí thư Tiểu Chúc:
"Gấp gấp! Trong thôn mình còn bao nhiêu người già cần việc làm không?"
Bí thư Tiểu Chúc nhanh chóng đáp lại bằng một sticker "cá chép nhảy": "Đợi đó!"
Xong việc, Tống Đàm lại cắt qua khung chat khác, nhắn tin cho vị ân nhân phương xa của mình:
"Trước đây anh bị thương phải không? Đây là thuốc do một vị danh y nổi tiếng quê tôi kê đơn, bổ thận ích khí, cải thiện giấc ngủ, nâng cao chất lượng cuộc sống, rảnh thì uống một viên đi, coi như bồi bổ cơ thể."
Cô bổ sung thêm: "À đúng rồi, đừng nhai, nuốt thẳng luôn là được."
Ở tận Thủ Đô, Lục Xuyên: …
Cảm ơn.
Thật là… phải nói sao nhỉ? Thao Dang
Anh tưởng tượng cảnh đối phương tìm đến một ông lão tóc bạc phơ trong ngôi làng miền núi xa xôi, lão ấy vuốt bộ râu trắng dài, lắng nghe cô kể bệnh tình rồi cầm bút kê đơn…
Phải nói thật, Lục Xuyên có chút cảm động.
Nhưng mà…
Thứ nhất, anh tự thấy mình khỏe như vâm, không bị suy nhược cũng chẳng có bệnh nghề nghiệp, không cần bồi bổ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942903/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.