Trên đường đi, bí thư Tiểu Chúc cứ cười hề hề mãi, khiến Quách Đông không khỏi có chút ngại ngùng.
Về đến nhà Tống Đàm, việc đầu tiên cô ta làm là lấy ra một cân kim anh tử mà Kiều Kiều đã hái, cẩn thận xem xét, không phải vì quá sốt ruột, mà là để thể hiện bản thân rất điềm tĩnh.
Kim anh tử trong giỏ quả nào cũng tròn bầu dục, phủ đầy gai nhọn, màu đỏ ánh kim rực rỡ.
Không chỉ không lẫn một tạp chất nào, ngay cả phần cuống có gai cũng đã được cắt bỏ khá dài, đúng thật là hàng chất lượng cao, lại còn được hái rất cẩn thận.
Quách Đông quay sang hỏi: “Dì ơi, trong nhà có bao tải vải bố nào không dùng đến không? Rách cũng không sao ạ, con muốn làm sạch gai của kim anh tử.”
“Có, có, có!”
Ngô Lan lập tức chạy vào kho lục tìm một hồi, rất nhanh đã lấy ra một cái bao tải cũ màu xanh xám, chắc là dùng để đựng cám lúa mì.
Quách Đông cũng chẳng ngại gì, cho kim anh tử vào bao, cuộn lại vài vòng rồi ném xuống đất, sau đó nhấc chân lên lấy đế giày chà mạnh.
Bí thư Tiểu Chúc nhìn mà giật giật khóe mắt.
“Không phải cô nói dược liệu này rất quý sao? Sao lại chế biến kiểu này?”
“Chứ không thì sao?”
Quách Đông thản nhiên đáp: “Những nhà chuyên làm cái này, tay họ chai sần cả rồi, không sợ gai nhỏ, có thể dùng tay chà luôn.”
“Nhưng tôi thì không làm được, cứ dùng giày trước đã, có bao tải bọc bên ngoài, cô lo cái gì? Dù sao cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942878/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.