Kiều Kiều đẩy cửa phòng ra.
Phòng khách rộng quá chừng!
[Khóc rồi, thầy giáo Kiều Kiều ở một mình trên tầng ba. Nhìn qua thì có cả phòng khách, phòng ăn, phòng ngủ, và cả phòng làm việc... Còn tôi thì chẳng có gì hết.]
Thao Dang
[Tôi chỉ có cái ổ bé tẹo.]
[Nhà tôi chỉ có 23 mét vuông...]
Fan trong phòng livestream khóc ngược dòng thành sông, thế nhưng Kiều Kiều lại đứng giữa phòng khách, bình thản nói:
“Ừm... Hình như cũng không có gì đặc biệt để xem nhỉ. Nhưng các bạn đừng lo, tôi sẽ dẫn mọi người đi xem bảo bối!”.
[Bảo bối á?!]
[Xin lỗi, tôi không phải người tốt, tôi nghĩ lệch hướng rồi.]
[Thật lòng mà nói, tôi cũng...]
[Mấy người phía trước nghĩ cái gì thế... Livestreamer đừng làm bậy chứ, của cải không thể để lộ ra ngoài đâu mà!]
Kiều Kiều đẩy cửa phòng ngủ ra.
“Chị tôi hỏi có cần tủ to không, tôi bảo cần hai cái, một để đựng quần áo, một để đựng bảo bối của tôi. Nhìn này!”
Cậu bé đắc ý lắm.
Mọi người trong livestream: ...
Một hồi lâu sau mới có người bình luận:
[Thẳng thắn mà nói, con lợn Peppa này bé tí, để riêng một ngăn tôi thấy không đáng.]
[Còn bộ thẻ Ultraman này, nhìn giống hàng nhái ở quê quá... Thật sự cần phải để từng cái riêng ra như vậy hả?]
[Con cừu Vui Vẻ này thì cũng được đấy.]
[Khoan đã! Con Ultraman lớn kia, mắt nó có phải phát sáng đỏ không? Là camera à?!]
[Cái gì cơ! Camera?!]
Mọi người bắt đầu xôn xao.
Kiều Kiều thì bắt đầu đắc ý giới thiệu:
“Nhìn này, con Peppa là chị tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942835/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.