Cha mẹ đều rất hài lòng, Tống Đàm nhân cơ hội thêm dầu vào lửa, tiếp tục nỗ lực thuyết phục họ mở lòng, quên đi chi phí.
"Cha, thực ra bây giờ nhiều làng khác cũng xây biệt thự rồi, chẳng có gì lạ. Nhưng thử hỏi có ai xây được như nhà mình không? Không cần nói đâu xa, ai mà chịu chi tiền thuê kiến trúc sư? Ai lại sẵn lòng lắp lò sưởi làm sàn ấm? Con dám chắc, nhà mình là duy nhất trong vòng mười dặm tám thôn này!"
"Rồi còn cái điều hòa trung tâm nữa chứ. Bây giờ chưa nóng, chứ đến trưa mà bật lên, cả nhà mình đều mát mẻ, dễ chịu!"
"Đúng thế!"
Tống Tam Thành vừa nghĩ vừa cười rạng rỡ. Dù sau này dùng điện hay dùng than thì những thứ này cũng chẳng tính là đắt đỏ nữa.
Mọi người đi tham quan từ tầng một lên tầng hai, rồi theo Kiều Kiều lên sân thượng ở tầng ba. Ngô Lan đứng hóng gió, nhìn mặt trời mọc ở rìa rừng núi xa xa, bất giác trầm ngâm.
"Chỗ này thật tuyệt, sau này đem lạp xưởng, t.hịt khô ra đây phơi, khỏi lo mèo hoang hay c.h.ó hoang đến ăn trộm."
Trời ơi!
Tống Đàm không nhịn được bật cười.
"Mẹ ơi, hai bên nhà đều có cầu thang riêng từ tầng ba xuống dưới mà, mèo không leo cầu thang sao?"
Bên trái là cầu thang từ tầng hai xuống sân, bên phải là cầu thang từ tầng ba xuống. Không cần đi qua nhà, thiết kế này để tiện cho những lúc có người lạ ghé thăm.
Dưới chân cầu thang còn có hai nhà vệ sinh, giấu ở góc khuất rất hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942818/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.