Anh thanh niên bên kia màn hình luyên thuyên một hồi dài, chưa kịp để Tôn Thủ Bình thở phào, đã lập tức kéo câu chuyện về chủ đề chính:
"Anh, trưa nay báu vật nhà em ăn gì vậy?"
Tôn Thủ Bình: ...
Anh ta khó khăn đáp: "Có khả năng... cái chậu trước mặt anh chính là bữa trưa của báu vật nhà anh đấy?"
"Ha ha ha, làm sao có thể?" Đối phương cười lớn. Chó thì có thể ăn lung tung, nhưng muốn nuôi tốt thì phải chăm chút kỹ càng.
Đối phương nuôi c.h.ó còn kỹ hơn cả chăm người nhà mình, không biết là phối t.hịt sống kiểu gì nữa?
Lúc này, Ngô Lan từ trong bếp bước ra, vớt đống mì thừa rồi thêm một chậu thức ăn cho chó, đổ ào vào cái chậu lớn trước mặt.
Tôn Thủ Bình: ...
Phía bên kia video: ...
Ba con c.h.ó phấn khích đến mức quấn c.h.ặ.t dây xích, nhảy lên nhảy xuống không ngừng.
"Gâu gâu gâu! Gâu gâu gâu!"
Ngô Lan chẳng để ý gì đến đoạn video. Trong suy nghĩ đơn giản của bà, làm gì có ai cho c.h.ó ăn còn ngon hơn người được.
Bà cười tươi: "Nhìn xem, mấy con c.h.ó này trông khỏe mạnh thật! Đợi chút, để tôi trộn đều rồi cho các ngươi ăn."
Nói xong, bà tiện tay bẻ một que củi nhỏ, khuấy đều hỗn hợp trong chậu inox, sau đó đẩy cả chậu qua một bên.
Màn hình video trở nên im lặng hẳn.
Tôn Thủ Bình chỉ cảm thấy chút danh dự cuối cùng của mình cũng bị chôn vùi.
Ngay sau đó, ba con c.h.ó hăng hái vùi đầu vào ăn. Chúng ăn ngấu nghiến đến mức phát ra những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942796/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.