Tống Thư Lượng đang mở gói trà mới để xem trà năm nay ra sao. Cha anh không biết từ đâu kiếm được một loại trà cực phẩm, chỉ cần ngửi mùi hương của trà khô thôi đã thấy dễ chịu, tinh thần thư thái.
Đúng lúc này, anh nghe thấy tiếng reo vui của con gái:
“Cha ơi! Mật ong này ngon quá!”
Hai chị em đang cầm hai cái thìa, mỗi người một thìa, múc mật ong trực tiếp bỏ vào miệng. Trên khuôn mặt cả hai hiện rõ sự thích thú và mãn nguyện.
Tống Thư Lượng… không lẽ ăn vậy không thấy ngọt quá sao?
Nhưng nhìn biểu cảm của hai cô con gái, rõ ràng chẳng chút ngọt ngấy, thậm chí còn có vẻ ăn không ngừng được.
Cô con gái nhỏ tò mò hỏi:
“Cha ơi, mọi người đều nói trái cây và mật ong ở đây rất ngon, nhưng sao mật ông nội gửi qua lại ngon hơn? Khi nào bố dẫn con về quê nội được không ạ?”
Tống Thư Lượng nghe vậy, trong lòng chợt dấy lên cảm xúc.
Nhưng chưa kịp lên kế hoạch thì đã thấy hai cô con gái lại múc thêm một thìa bỏ vào miệng. Anh nhíu mày:
“Mật ong có thể ăn như vậy sao? Múc một thìa pha nước uống là được rồi, không nên ăn trực tiếp nhiều quá.”
Vừa nói anh vừa bước tới, nhưng vừa đến gần đã bị hương thơm đặc trưng của mật ong quyến rũ. Mùi hương ngọt ngào, thanh mát khiến anh bất giác hít một hơi thật sâu.
Khi lấy lại tinh thần, anh thấy cô con gái lớn đang nhìn mình đầy hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3745067/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.