Cả sân đều tràn ngập mùi thơm của thức ăn, thế nhưng Kiều Kiều chưa cho mấy đứa bảo bối trên núi ăn xong thì cơm trưa vẫn chưa thể bắt đầu.
Hai nhân viên ngồi đó, vừa viết báo cáo vừa nuốt nước miếng rào rào.
Bọn họ tỏ ra lạnh lùng, khiến cho Tống Hữu Đức và Tống Tam Thành ngại không dám bắt chuyện.
Nào có biết, hai người kia cũng sợ hễ mở miệng thì nước miếng sẽ không kìm lại được. (~^^~)
Khó khăn lắm mới chờ được Kiều Kiều quay về, vừa rửa tay sạch sẽ xong, thì ông chú Bảy đã canh thời gian rất chính xác mà bưng món cuối cùng lên bàn: “Cơm tới rồi!”
Hai nhân viên kia lập tức ngồi thẳng lưng!
Dù cho Chúc Quân rất nhiệt tình mời mọi người ăn cơm, nhưng cô không hề nói dối về một điều.
Bữa trưa đích thực chỉ là một bữa cơm gia đình đơn giản.
Ông chú Bảy tự tin về tay nghề nấu ăn của mình, càng tự tin về những thứ được trồng từ ruộng nhà Tống Đàm, nên trên bàn lớn chỉ bày bốn món mặn và một món canh.
Chỉ có điều, số lượng món ăn lại vượt xa những gì người khác có thể tưởng tượng.
Một nồi t.hịt kho củ cải, một đĩa cải thảo nhỏ xào tóp mỡ, một phần trứng gà xào hành hương, thêm một đĩa t.hịt quay xào mầm tỏi.
Canh cuối cùng là canh đậu phụ nấu với rau mùi.
Ngoài ra, trong nhà còn nấu thêm một nồi chè tuyết nhĩ.
Cơm trắng được nấu trong nồi lớn, lớp cơm cháy bên dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3744316/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.