Thời tiết ngày càng nóng bức, mấy hôm nay ánh nắng gay gắt đến mức không chịu nổi. Tuyết nhĩ phơi trong sân dần chuyển từ màu trắng trong như tuyết sang màu hơi vàng và khô cứng.
Trương Yến Bình đi quanh cái giá phơi hai vòng, không biết lần thứ mấy mong muốn có phép màu thời gian để tuyết nhĩ nhanh chóng được đóng gói và đem bán.
Nhưng trước khi bán đi, còn một vấn đề phải giải quyết.
“Tống Đàm, tuyết nhĩ định giá như thế nào, em nghĩ ra chưa?”
Tống Đàm: ...
Không sao, bây giờ nghĩ cũng chưa muộn.
Cô quay đầu hỏi ông chú Bảy:
“Bình thường tuyết nhĩ tuej nhiên bán giá thế nào hả ông?”
Ông chú Bảy đang xem video ngắn, nghe vậy cũng không ngẩng đầu lên:
“Xem chất lượng như nào thôi.”
“Ở chợ bán, nửa cân 35 tệ, bảo là tuyết nhĩ hoang dã, con có tin không? Hồi trước ta nghe người ta nói, loại tuyết nhĩ đặc biệt từ gỗ trầm, nửa cân phải hơn 300 đến 400 tệ cơ.”
“Tùy con thôi.”
Tống Đàm nghĩ ngợi một chút, lại hỏi:
“Vậy một bát tuyết nhĩ hầm ra thì cần bao nhiêu gam?”
Ai mà trả lời nổi câu hỏi này?
Ông chú Bảy có chút bất lực:
“Con hỏi gì kỳ vậy, ăn đặc hay loãng còn chưa biết. Thà hỏi người ta mỗi ngày hấp thu được bao nhiêu gam—10 gam là đủ rồi!”
Tống Đàm chẳng thèm để ý thái độ của ông chú, cười khanh khách quay sang nói với Trương Yến Bình đầy hào hứng:
“Nghe chưa? Một phần là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3741432/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.