Rốt cuộc, Chu Lệ cũng bước vào khu rừng đào.
Những dây leo dưa hấu xanh um tươi tốt, nhưng lúc này vẫn còn trong giai đoạn phát triển. Từng nhánh dây leo bò trườn về phía trước, để lại những lối đi ngay ngắn giữa các khoảng trống, đủ rộng để bước qua.
Cô ta cẩn thận đi vào khu rừng đào thấp thoáng này.
Những cây đào không cao, hoa đào trên cành chỉ cần nhón chân là đã chạm tới tóc. Trên đường đi, vai và mái tóc cô ta vương vài cánh hoa hồng phấn rơi rụng, khiến cả người Chu Lệ trông như một tiên nữ giữa núi rừng, lãng mạn mà phiêu diêu.
Duy chỉ có điều, diện mạo tiên nữ ấy lại hơi... bình thường.
Tiếng ong bay vo ve vang lên, nhưng hương hoa thơm ngát xung quanh lại khiến người ta cảm thấy thư thái, dễ chịu đến kỳ lạ.
Chu Lệ càng lúc càng cảm thấy nuối tiếc:
“Nơi này thật đẹp. Nếu mấy người em họ tôi chịu mở rộng tầm mắt, nhất định sẽ mang lại tiếng thơm lớn hơn cho làng.”
“Nơi tốt thế này, mà lại không giới thiệu để mọi người cùng biết, thực sự đáng tiếc quá.”
Vẻ mặt cô ta đầy suy tư, như một cán bộ nông thôn nhìn thấy những người nông dân chưa chịu vươn lên thoát nghèo.
Trong khi đó, Ngô Lỗi lại đi trước cô ta vài bước, điều chỉnh góc máy quay, để khi lên hình trong buổi livestream, trông như thể Chu Lệ đang bước về phía người xem.
Dưới ánh sáng, qua các bộ lọc và hiệu ứng làm đẹp, dung nhan của Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3738723/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.