Lúc này, Trương Yến Bình cẩn thận đặt chiếc lồng đặt xuống, sau đó nhìn đồng hồ:
“Bây giờ là ba giờ rưỡi. Mọi người chọn chỗ cẩn thận nhé, tôi thì không tham gia đâu.”
Quay về ngủ thêm hai tiếng rưỡi nữa vẫn kịp, không thể để lỡ cơ hội nghỉ ngơi.
“Nhưng sáng mai sáu giờ sẽ dọn bữa, mỗi người miễn phí một bát cháo và hai chiếc bánh bao. Nếu muốn thêm, thì phải tính tiền đấy.”
“Giá cả cụ thể tôi đã gửi trong nhóm rồi. Đến lúc đó, tôi sẽ mang qua cho mọi người.”
“Ha ha ha…”
Nghe vậy, một đám đàn ông cười ầm lên.
“Thế là đủ ăn rồi, chúng tôi cũng mang theo đồ ăn mà. Nhưng nói thật, sao các người lại cung cấp cả hai bữa ăn miễn phí như vậy? Làm gì có lãi?”
Trương Yến Bình cười cười: “Đợi đến ban ngày, mọi người sẽ hiểu.”
Nói rồi anh không nhịn được ngáp một cái.
“Được rồi, mọi người cứ bận rộn đi. Tôi thấy các anh chuẩn bị đủ đồ nghề rồi, tôi về ngủ trước đây. Có việc gì thì gọi điện nhé.”
Nói dứt khoát, đi cũng dứt khoát, chỉ để lại một nhóm đàn ông lớn tuổi, người thì tìm chỗ đặt cần câu, người thì thả mồi dụ cá. Có người còn đang chăm chút điều chỉnh cần câu của mình, cẩn thận đổ ra mồi câu đắt đỏ đã chuẩn bị trước.
“Cậu thanh niên đó rốt cuộc muốn gì nhỉ?”
Mấy người bắt đầu bàn tán.
“Muốn gì à?” Người đàn ông gần đó vừa quăng lưỡi câu vừa đáp:
“Chắc muốn mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3731027/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.