Ngô Lan đang hái trà, chợt nhớ ra một chuyện khác:
“Tống Đàm, năm nay chúng ta trồng lúa sớm thế này, có phải định trồng hai vụ lúa không?”
Bà có chút lo lắng: “Ở vùng mình, trồng lúa hai vụ đâu có nhiều!”
Tống Đàm thực ra cũng chưa nghĩ kỹ.
Giờ mới đầu tháng tư, mạ đã cấy xong, đến cuối tháng sáu chắc chắn sẽ phải gặt lúa.
Nếu lúc đó tranh thủ trồng thêm một vụ lúa nữa, thời gian vẫn kịp.
Nhưng nếu gặt xong lúa rồi dọn ruộng, trồng thêm nhiều loại rau, thì số tiền kiếm được chắc chắn sẽ nhiều hơn.
Dẫu sao lúa gạo nhà cô cũng không định mang bán.
Cô chọn giống lúa này vì ăn ngon, dù năng suất có kém một chút. Hai thửa ruộng gần ba mẫu, ước tính được khoảng ba nghìn cân thóc, xay ra chắc được khoảng hai nghìn cân gạo.
Nghe hai nghìn cân thì có vẻ nhiều, nhưng với khẩu phần ăn của cha cô, khi trước gạo không có linh khí mà một năm đã hết hơn hai trăm cân. Giờ cả nhà mỗi người một bữa ăn ba bát, tính ra một người một năm cũng hết khoảng sáu trăm cân gạo.
Chỉ riêng nhà bốn người, một năm cũng đủ để ăn hết sạch số gạo này.
Chưa kể thỉnh thoảng phải mời người đến làm giúp hay nấu ăn, rồi còn cả Trương Yến Bình và ông chú Bảy nữa…
Tống Đàm tính toán xong, trong lòng đã quyết định.
“Đúng vậy, định trồng lúa hai vụ.”
“Tính ra, hai thửa ruộng này cho ra số gạo vẫn chưa đủ cho nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3730076/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.