Vội vã hấp tấp, Mao Lệ cũng chẳng buồn nhìn giờ, nhanh tay lật ra một miếng bìa cứng, trải hết đống rau tề thái thái sợi lên đó rồi đặt lên bệ cửa sổ.
Đợi gió đêm thổi cho khô mát, sáng mai lại mang ra phơi dưới nắng.
Nhưng vừa quay vào bếp dọn dẹp bữa tối, chưa được bao lâu, cửa phòng đã bị đẩy mạnh ra. Con trai bà ta, Tống Học Hải, ướt như chuột lột bước vào.
“Mưa gì mà đổ ập đến nhanh thế này!”
Vừa xuống xe thì mưa rơi rào rào, hắn đóng cửa xe, cắm đầu chạy một mạch về nhà mà cả người đã ướt sũng. Vội vào phòng định thay quần áo, hắn khựng lại, rồi cao giọng gọi:
“Mẹ! Con nhắn mẹ chiều nay đóng cửa sổ mà sao mẹ không đóng? Cả bệ cửa sổ toàn là nước mưa kìa!”
Còn đống cả bẹ tốn công cả buổi chiều mới chuẩn bị xong thì thôi khỏi nói, tấm bìa bên dưới đã ướt nhẹp, nát bét.
Mao Lệ nhìn tin nhắn mình bỏ lỡ, chỉ thấy tức nghẹn không thở nổi.
---
Tống Đàm hoàn toàn không biết bác dâu cả của cô lại có ngày huyết áp lên ba lần một ngày, cuộc sống “sôi động” đến thế.
Lẽ ra lúc này cô phải quay về nhà, nhưng nghĩ ngợi một lát, tay cô xoay vô lăng, rẽ thẳng vào trung tâm thương mại.
Nếu định làm livestream thường xuyên, vậy nhất định phải mua riêng một chiếc điện thoại phục vụ cho việc phát trực tiếp. Không thể cứ để Kiều Kiều mượn điện thoại của mình mãi, nhỡ phát sinh chuyện thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3727477/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.