🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đề xuất vừa rồi của Trương Vượng về việc cho thuê núi thật ra không nói cụ thể đến tiền, nhưng ý của ông rõ ràng là muốn giá thấp hơn thị trường, hoặc đơn giản chỉ cần nhận vài đồng tượng trưng.



Tống Đàm hiểu ý của ông.



Những gì ông ấy vừa nhắc đến là việc cho Tống Đàm thuê mảnh đất đồi bên dưới nhà ông, chính là phần đất liền kề với khu đất hoang phía sau núi.



Khu đất này khoảng 20 mẫu, chiếm một phần sáu diện tích của vùng núi hình bát này. Đất rừng tất nhiên không thể so với đất ruộng, nhưng nhà Trương Vượng rất khéo làm ăn. Khu đất này trồng toàn cây sắn dây và có thể kiếm được tiền.



Ban đầu, sắn dây trên đất này không phải được trồng có chủ ý.



Chỉ là rừng núi tự nhiên mọc đầy dây sắn. Một mùa đông nọ, bà Trương khéo léo đào thử vài trăm cân, đem về phơi ra được hơn chục cân bột sắn. Ngoài phần để cho con cháu dùng, bà bán phần còn lại, kiếm được gần ngàn tám trăm đồng.



Năm sau, hai vợ chồng họ bắt đầu dọn dẹp mảnh đất, thêm phân bón, giúp sắn dây mọc nhanh và lan rộng.



Giờ đây, mỗi năm đến mùa đông, họ chỉ cần dựa vào đó cũng kiếm được hơn mười ngàn đồng.



Hơn mười ngàn nghe không phải là nhiều, nhưng được cái không tốn vốn, chỉ cần bỏ công sức là đủ.



Ở trên núi mà muốn kiếm tiền, ban đầu phải đầu tư nhiều, mà với người trong làng thì điều này không đáng.



Vì thế, họ còn trồng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3726409/chuong-109.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.