🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chủ đề cứ thế mà lan man đi xa.



Đợi khách rời đi, Tống Đàm tính toán một lúc, rồi nói với mẹ Ngô Lan:



“Mẹ à, tối nay nói với mấy dì một tiếng, ăn cơm xong giúp con chọn trà nhé. Mai con phải mang đi rồi, cần đủ bảy cân.”



Năm cân gửi đến Vân Thành, một cân cho bên đồn côn an, còn một cân để dành cho mấy ông chú đáng thương kia.



Ồ, không đúng.



Tống Đàm chợt nhớ ra một người nữa.



“Gói thêm ba cân nữa, con gửi đến Thủ Đô.”



“Còn ông nội, gửi cho ông một cân để uống. Đừng nói gì về giá cả nhé, uống hết rồi thì lấy thêm. Còn bố cũng vậy, đồ nhà mình sao lại tiếc không dám thử? Nói bố cứ uống thoải mái, chỉ cần đừng mang đi tặng người khác là được.”



Trà thì đâu thể ăn thay cơm, một năm uống được bao nhiêu đâu chứ?



Ngô Lan, như thường lệ, lại thấy lòng đau như cắt khi nghe bảo người nhà uống. Theo thói quen cũ, thứ tốt đều phải mang đi bán, còn “của rớt của rơi” thì mới để lại dùng. Nhưng việc này lại dính dáng đến ông nội, bà còn biết làm sao?



Bà đành nhượng bộ:



“Để mẹ giữ lại cho bố con nửa cân trà xuân, còn lại để ông ấy uống trà hè.”



Trà hè giá rẻ hơn nhiều so với trà xuân, Ngô Lan nghe vậy cũng đỡ xót.



Tống Đàm bất lực:



“Mẹ, trà năm nay nhà mình chất lượng thế này, dù là trà hè hơi đắng cũng có người thích mua đấy.”



Vậy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3726388/chuong-88.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.