Mấy người đàn ông vừa ăn thịt nướng vừa nói chuyện với Mạt Tư, trong đó có một người đàn ông tên Đại Duy, cười nói với hắn: "Mạt Tư, sao anh có thể đi tới chỗ này? Đây chính là trung tâm rừng rậm Khải Tát, cũng không có người nào cư trú."
Mạt Tư cười nói: "Ở đây rất tốt." Cũng không nói gì thêm.
Giản Thanh Vân ngồi bên cạnh vừa ôm tiểu Cáp Lỗ vừa ăn thịt nướng, hai người phụ nữ kahc1 cũng ngồi cạnh cô, tựa hồ rất tò mò và hứng thú với quần áo trên người cô.
" Giản Thanh Vân, cô lấy cái này ở đâu vậy?" Hoa kéo kéo quần áo của cô, ngẩng đầu hỏi.
Giản Thanh Vân ôm tiểu Cáp Lỗ, chỉ nhìn Hoa cười cười mà không nói gì. Hoa cũng xấu hổ, không hỏi gì tiếp.
Bóng tối ập xuống rất nhanh, chỉ có trước nhà gỗ là có đống lửa trại cháy sáng. Giản Thanh Vân ngồi gần Mạt Tư, trong lòng ôm tiểu Cáp Lỗ, nói chuyện với mấy người kia. Phía xa xa bỗng nhiên truyền đến tiếng gầm của tiểu Bạch, Giản Thanh Vân thì không có phản ứng gì, nhưng mấy người mới tới thì sắc mặt lập tức thay đổi, đợi đến khi tiểu Bạch cõng tiểu tiểu Bạch chạy tới trước mặt mọi người, những người đó sắc mặt đã như tro tàn rồi.
Đợi đến khi thấy Giản Thanh Vân xoa xoa đầu con thượng cổ mãnh thú khổng lồ kia, sắc mặt mọi người từ tro tàn chuyển thành không thể tưởng tượng được.
Giản Thanh Vân giải thích với bọn họ, lúc này họ mới biết con thượng cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-khoan-thai-noi-vien-co/2436709/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.