Giản Thanh Vân có thể lý giải tại sao bọn họ lại thề sống chết chiến đấu với quái vật tới cùng. Ở thế giới này, không có thứ gì quan trọng bằng đồ ăn. Thật ra bọn họ hoàn toàn có thể để mặc cho quái vật mang đồ ăn đi, còn bọn họ sẽ không bị thương. Nhưng nếu như vậy thì bọn họ sẽ trở nên nhu nhược, bọn họ không thể trơ mắt nhìn đồ ăn của mình bị cướp đi như vậy được. Nhất định phải vì lương thực cùa mình mà chiến đấu tới cùng. 
Mũi tên xương dễ mài hơn so với kim xương, chỉ một ngày nàng đã mài xong một mũi tên xương. 
Mọi người trong sơn động rất tò mò không biết Giản Thanh Vân đang làm cái gì. Tiểu Bảo cũng tiến lại gần hỏi Giản Thanh Vân. 
Giản Thanh Vân vốn muốn nói cho tiểu Bảo biết cái này là cái gì, nhưng mà vốn từ ngữ ít quá, đành phải đơn giản nói với tiểu Bảo đây dùng để giết quái vật. 
Mọi người vừa nghe nói là để giết quái vật liền tiến lại gần học theo Giản Thanh Vân mài chế mũi tên. 
Đến tối mọi người trở về còn cầm về hơn ba mươi con rắn đầu to. Con mồi của bọn họ bị hai con quái vật kia cướp mất một phần ba rồi, số còn lại chỉ đủ cho bọn họ ăn trong một tháng mà thôi. 
Giản Thanh Vân đã đem nhánh cây thô to kia lột sạch vỏ và mài nhẵn rồi, việc còn lại là nhờ Mạt Tư. Dưới sự chỉ đạo của Giản Thanh Vân, tiêu phí một ngày trời rốt cục cũng hoàn thành cung tên. Cung 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-khoan-thai-noi-vien-co/10500/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.