- Nhiều tiền như vậy chắc là đủ rồi.
Cố Đại Hà cân nhắc một hồi, bước đến bên giường nói:
- Lúc đó mình đừng lộ ra dấu vết gì cả. Chúng ta nằm nghỉ một lát đi, buổi trưa tôi phải lên núi đốn củi.
- Dạ, em cũng sẽ đến nhà Miêu Đại Lãng trong thôn để mua một ít sợi xe về dệt. Sợi ở nhà đã dùng hết rồi.
Tiểu Trần thị ngáp một cái, đấm lưng mình rồi cũng nằm xuống.
Bây giờ dệt phải trồng cây gai, nhà bọn họ không trồng nên phải mua trực tiếp từ người dân trong thôn. Bán theo cách này cũng có lời, chỉ là lời không cao mà thôi. Tuy nhiên có thể may được quần áo cho gia đình mà không cần mua vải thì cũng coi như được hời.
Sau khi cả hai nằm xuống, Cố Thanh Vân cuối cùng cũng yên tâm chìm vào giấc ngủ.
Vừa tỉnh dậy, trong nhà rất yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng "cạch cạch" rất vui tai, chắc là mẹ cậu đang dệt vải.
Cố Thanh Vân vào bếp, lấy gáo hồ lô múc nước trong lu nước, đổ đầy vào chiếc cốc tre dùng để súc miệng. Cảm thấy miệng không bị khô nữa, bấy giờ mới uống nốt phần nước nóng còn trong nồi. Cậu không bao giờ uống nước lạnh, ngay cả khi trời nóng cũng uống nước sôi để nguội.
Khi đi đến phòng cánh trái của nhà mình, căn phòng nhỏ gần cửa là nơi đặt khung cửi. Lúc này tiểu Trần thị đang ngồi trước khung cửi, hai tay quay con thoi, đạp bàn đạp, thuần thục dệt vải bố.
Động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-khoa-cu-thoi-co-dai-cua-con-nha-nong/2984691/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.