Ngày hôm sau, ba người chia ra nộp bài chép phạt cho Dương sư phó và Lưu sư phó, còn phải nghe mấy câu nhắc nhở, chuyện như vậy mới coi như qua, Tào Ngọc Di len lén xoa nhẹ cổ tay phải, ở trong lòng thở ra một hơi.
Hai người Tào Ngọc Linh và Tào Ngọc Dao bị phạt chép sách nhiều hơn đều ỉu xìu, cả ngày học hôm nay đều không nâng tinh thần lên nổi, làm cho Tào Ngọc Di được thanh tịnh một ngày.
Yến hội ở Tào phủ định vào ngày hai mươi lăm tháng tám, bởi vì Tào phủ có hai gốc hoa quế đặc biệt nở sớm, cuối tháng tám liền nở ra.
Rất nhanh, ngày yến hội đã đến, Đại phu nhân đã sớm ngỏ lời cùng mấy vị sư phó, cho ba người Tào Ngọc Linh, Tào Ngọc Dao, Tào Ngọc Di không cần phải đi học vào ngày hai mươi lăm tháng tám hôm đó.
"Ma ma, dọn sơ phòng một chút đi, có lẽ có khách nhân tới!" Lúc Tào Ngọc Di dùng điểm tâm trong phòng, suy nghĩ một chút, thuận miệng phân phó một câu.
"Dạ, nô tỳ làm ngay!" Vương ma ma nghiêm túc đáp lại, giữ lại một tiểu nha đầu phục vụ Tào Ngọc Di dùng cơm, lập tức liền lui ra ngoài phân phó xuống dưới.
"Ma ma, chẳng qua là Nhị tỷ tỷ và Tam tỷ tỷ nói một câu thôi, cũng không chắc chắn!" Tào Ngọc Di để đôi đũa gỗ khắc hoa xuống, có chút bất đắc dĩ bổ sung.
Cho dù là như vậy, Vương ma ma cũng vẫn chỉ huy các tiểu nha đầu đều lau sơ đồ đạc trong phòng một lần, trà cụ cũng lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-kho-khan-cua-thu-nu/1566243/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.