“Ờ Wind này, tôi thấy là không cần đâu. Bây giờ tôi cũng chuẩn bị về cung điện rồi, anh nên trở về nhà đi. Nếu như có ai nhìn thấy chúng ta đi cùng nhau vào giờ này thì không hay cho cả hai đâu.”
“Phu nhân…”
Wind muốn nói điều gì đó nhưng lại do dự. Có lẽ lời của cô nói rất đúng. Nếu để người khác nhìn thấy anh ta và cô đi cùng nhau họ sẽ đồn thổi những thông tin thất thiệt. Bon Mars bình thường đã lạnh nhạt với cô, để chuyện này đồn đến tai anh thì cô sẽ như thế nào. Wind không dám nghĩ đến điều đó.
Anh ta cất con dao của mình lại, ôn nhu nói:
“Xin lỗi phu nhân, vậy tôi về trước đây. Người trở về cung điện cẩn thận.”
“Được, tôi biết rồi. Cảm ơn anh.”
Trước khi rời đi Wind đã cúi đầu chào cô như thể hiện lòng thành kính của mình đối với cô. Tiếp đó bóng dáng Wind đã biến mất trong khu rừng tối om.
Lúc này, Bon Mars từ dưới váy bò ra phía trước. Anh lồm cồm bò dậy, tức giận nhìn ra cửa không ngừng mắng nhiếc Wind, đến khi Candy Thi bực mình gọi lớn tên anh.
“Bon!”
“Dạ vợ.”
Từ một con sói hung hãn còn muốn cắn người liền trở thành một chú cún ngoan ngoãn khi nghe thấy cô tức giận. Anh vòng ra sau bóp vai cho cô, làm nũng.
“Vợ ơi, sao em lại lớn tiếng với anh vì thằng đó. Em hết thương anh rồi.”
“Còn không phải tại anh cứ đứng ở đó mắng mãi, người đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hon-nhan-cua-nguoi-soi-va-con-nguoi/3392119/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.