Tôi cảm thấy thật hối hận không nghe lời Kha Thành nói, lẽ ra tôi không nên đi xem mắt a, ai ngờ sau khi đưa cô gái kia trở về nửa đường lại xui xẻo gặp phải Hạ Hạo Thiên, tên kia vừa thấy tôi cả người liền toát ra một cỗ hơi thở nguy hiểm,vừa hay không biết có người nào thiếu đạo đức lại đặt ngay một chiếc búa bên cạnh bờ tường.
May sao đầu óc tôi còn chưa đến nỗi ngốc,vừa nhìn thấy anh ta liền quay đầu bỏ chạy, Hạ Hạo Thiên so với Kha Thành còn khủng bố hơn gấp một trăm lần a,tôi lại còn làm em trai bảo bối của anh ta thành như vậy, anh ta có thể tha cho tôi sao!
Hạ Hạo Thiên chạy nhanh như gió,đuổi theo tôi lại đặc biệt nhanh nên chẳng mấy chốc đãđuổi kịp tôi, màđoạn đường này vừa lúc tắt đèn, người qua đường cũng rất thưa thớt, quả thực là một địa điểm thích hợp nhất để gây án a!
Tôi cùng anh ta mặt đối mặt,cùng nhau giằng co trong chốc lát,tôi định lấy tảng đáđánh hắn một chút, nhưng anh ta lại có búa a, tôi căn bản không phải đối thủ của anh ta, hơn nữa tôi quả thực thấy có lỗi với em trai hắn, nghĩ như vậy, tôi cũng không muốn gây cùng hắn, đơn giản xuống nước, “Anh rốt cuộc muốn thế nào? Tôi thừa nhận thật có lỗi với em trai anh, nhưng tôi phải làm thế nào thì anh mới chịu buông tha cho tôi? Tôi biết anh tìm tôi đã lâu, anh rốt cuộc muốn sao mới chịu buông tha cho tôi đây? Tôi muốn có một câu trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hoang-duong-cua-toi/1928059/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.