Edit: Vĩ Vĩ
Beta: Thác Vũ Yên Lan
Ban đêm, tôi mang Quản Nghiêu trong bộ dáng nữ nhân đến quán bar, mà quán bar kia chúng tôi rất ít khi đến, chỉ có khi Quản Nghiêu trang nữ nhân chúng tôi mới đến.
Ởđây, tôi vẫn giống như bình thường, nhìn ngắm nữ nhân tươi đẹp động lòng người, cùng Quản Nghiêu không hề tiết chế tán tỉnh, cùng với nam nữ xung quanh ‘đánh huân khang.’
Chỉ có lúc này, tôi cùng Quản Nghiêu mới có thể thấy mình là người bình thường, tôi là nam nhân, Quản Nghiêu là nữ nhân, cùng mọi người không có bất đồng gì, sẽ không bị xem thường, sẽ không bị mắng chửi, lại càng không gặp những người đồng cảm, cho nên tôi cùng quản Nghiêu là tuyệt phối, tôi rốt cục biết vì sao tôi và Quản Nghiêu lại trở thành bạn bèđào tâm đào phế.
Lúc này đây, tôi thực ngoan, gọi cho Kha Thành một cuộc điện thoại, cho nên khi tôi về nhà không có khuôn mặt nhăn nhó của Kha Thành ngồi ở bàn ăn âm trầm nhìn tôi.
Tôi vềđến nhà một hồi, cũng bị khung cảnh phòng khách và phòng bếp làm cho hoảng, giống y như lúc đầu, cái đèn thủy tinh lúc trước tôi treo vẫn y như cũ, bàn ăn cũng giống nhau, sô pha cũng là cái ban đầu, mấy chỗ sàn nhà bị nát cũng trở về nguyên trạng, tôi giống như sinh ảo giác, tựa hồ mọi chuyện hôm qua đều không xảy ra.
Đại khái là do uống nhiều, chân tôi như nhũn ra, không đổi giày, mơ hồđi vào phòng ngủ, sau đó Kha Thành trên giường đứng lên đem tôi ôm vào trong lòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hoang-duong-cua-toi/125892/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.