Chương trước
Chương sau
Có người nói nước mắt của thần tình yêu là báu vật đẹp nhất thế gian, nước mắt của nữ thần Gaea như cơn mưa phùn rả rích, còn nước mắt của tôi được tính là thứ gì?

Chẳng là thứ gì cả. Điều duy nhất nó chứng minh là trái tim của tôi không hề lạnh lẽo như tôi nghĩ.

Tôi quen biết người nam nhân kia chỉ có mấy năm trong hai mươi năm làm người ngắn ngủi, vậy mà lại có thể tác động lớn đến tôi như vậy sao? Tôi nhớ tới trước kia, bất kể có phái thủ hạ đi giết người hay làm ngơ lời cầu xin của loài người mà giáng xuống tai họa, tôi chưa từng nảy sinh bất kỳ thương hại hay áy náy nào, chỉ cảm thấy tất cả là điều hiển nhiên. Bởi vì tôi là nữ thần có địa vị tối cao ở Olympus. Trong mắt của tôi, loài người chẳng qua chỉ là một loài bò sát nho nhỏ vừa đáng thương hại vừa nhàm chán. Đau khổ bi thương phẫn nộ tuyệt vọng của bọn họ đâu có liên quan gì đến tôi.

Nếu như khi đó ai nói cho tôi biết, một ngày nào đó sẽ có một con người khiến cho tôi không kìm nén được mà rơi lệ, chắc tôi chỉ cười, nghĩ những lời này chẳng qua chỉ là những lời điên khùng. Cho dù là vì Zeus, tôi cũng chỉ lặng lẽ khóc thầm thật lòng số lần đếm được trên đầu ngón tay, mà trong đó đa số cũng chỉ hơi rơm rớm mà thôi. Sau này dần dần tôi cũng không bao giờ khóc vì hắn lăng nhăng nữa, mà sẽ trút hết những cơn phẫn nộ xuống đầu những ả tình nhân và đám con riêng của hắn. Khi đó tôi muốn cân bằng nội tâm của bản thân bằng việc tôi không dễ chịu thì kẻ khác cùng đừng hòng được sống tốt.

Thả người xuống sô pha, tôi lau bỏ nước mắt không biết tuôn ra từ lúc nào, cảm thấy bản thân có chút choáng váng. Đương nhiên là lúc làm Hàn Tiểu Nhạc tôi cũng có khóc, nhưng bây giờ tôi không phải là Hàn Tiểu Nhạc, mà là một Hera hiếu thắng không bao giờ chịu thua. Hera sao có thể vì một tên đàn ông loài người mà khóc? Tôi bỗng nhiên cảm thấy mọi thứ xung quanh đều như quay cuồng nên lau thật nhanh nước mắt để coi như chưa có chuyện gì xảy ra.

“Khụ khụ.”

Ares ho khan vài tiếng, rồi thận trọng ngồi xuống cạnh tôi, ngay cả hít thở cũng rất nhẹ nhàng, dường như e sợ sẽ khiến tôi bị thổi bay. Tôi duy trì gương mặt không đổi sắc quay lại nhìn nó chăm chú, không khỏi cảm thấy có chút xấu hổ.

Bởi vì, tôi là một nữ thần cai quản hôn nhân, cho dù thời gian dài không thể khiến chồng mình buông bỏ cái tính lăng nhăng đã đủ mất mặt hay sống giữa một đám thần không có liêm xỉ, nhưng từ đầu đến cuối tôi luôn duy trì việc chung thủy trong hôn nhân. Làm một thần hậu, không phải không có mấy vị thần có ý đồ lấy lòng tôi, muốn lén lút làm tình nhân của tôi, nhưng bất kể là thân thể hay là linh hồn, tôi chưa từng có một chút dao động, một chút cũng không có vi phạm lời thề khi kết hôn của bản thân. Về điểm này, tôi vô cùng tự hào. Tôi không thẹn với lương tâm, cho nên mới có thể ngẩng cao đầu trách cứ Zeus không trung thủy.

Zeus cũng biết điều này, nên hắn không thể chỉ trích những hành động thường ngày của tôi. Cho nên hắn chỉ có thể cam chịu, đại đa số ở trước mặt của tôi nở nụ cười nịnh nọt hứa hẹn sẽ không tái diễn. Lúc tôi muốn nghiêm khắc trả đũa tình nhân của hắn, hắn chỉ có thể giả hồ đồ, mắt nhắm mắt mở cho qua. Thế nhưng theo thời gian tôi càng ngày càng thất vọng đối với những hứa hẹn của hắn, nhưng tôi không thể hạ thủ với hắn, nên đã hạ thủ với tình nhân của hắn ngày càng ngoan độc, không đuổi cùng giết tận không dừng lại. Rốt cuộc, Zeus cũng bắt đầu đứng ngồi không yên, bởi vì hắn cảm thấy hắn chỉ chơi đùa một chút thôi, vị trí Thần hậu của tôi cũng đâu có bị dao động, đâu cần phải ra tay quá đáng như vậy.

Cứ như vậy, những trận chiến tranh lạnh xảy ra thường xuyên ngày càng nới rộng khoảng cách giữa cả hai, cuối cùng phát triển thành kết cục trở thành kẻ thù như bây giờ. Tôi nổi điên không cho phép hắn ra ngoài làm xằng bậy, hắn không ngừng khoe khoang mang đủ loại nữ nhân về Olympus, sau đó không ngừng dỗ ngon ngọt, dịu dàng săn sóc bọn chúng. Tôi biết, hắn cố ý để cho tôi xem, chính là tôi không còn dễ mắc lừa nữa, thờ ơ lạnh nhạt. Chỉ cần hắn hơi có hành động, tôi đã ngay lập tức xuất thủ, đuổi các ả nữ nhân kia ra khỏi Olympus, hạ những hình phạt lên đầu bọn chúng, khiến chúng sống không bằng chết. Danh tiếng ghen tuông tàn nhẫn của tôi cũng dần lan rộng, cuối cùng trở thành biểu tượng của tôi.



Ares hỏi như vậy khiến cho tôi cảm thấy hốt hoảng. Tôi đã từng ngẩng cao đầu chỉ trích Zeus không trung thủy cùng khinh thường hôn nhân, nhưng nếu quả thực bởi vì một người mà dao động, chẳng phải tôi cũng giống như hắn sao? Dù cho cuộc hôn nhân của tôi là bất hạnh, nhưng thân là nữ thần hôn nhân, tôi không muốn phản bội lời thề hôn nhân đã từng thề hẹn. Như vậy tất cả những chỉ trích và phẫn nộ của tôi đối với Zeus đều không có chút ý nghĩa nào cả?

“Hera…”

Ares hiếm khi ấp a ấp úng nói, thì tôi bỗng dưng đứng lên, lắc đầu không biết là đang lẩm bẩm nói với bản thân hay nói với nó.

“Con nghĩ sai rồi, chỉ là hiện tại thân thể của ta vẫn là con người nên trong thân thể còn lưu lại một chút cảm tình kỳ quái mà thôi. Đợi đến khi ta thu hồi thân thể nữ thần hoàn chỉnh, sẽ không còn chuyện như vậy xảy ra nữa. Ta hoàn toàn không có bất cứ cảm giác gì với người kia. Hoàn toàn không!”

Ares gãi gãi mặt, không hiểu nói: “Con không quản người có cảm giác gì với cái tên loài người kia. Hera, theo đạo lý mà nói, thân là con của người, con không nên cổ vũ người đi tìm nam nhân khác. Nhưng với loại chồng như Zeus, mặc kệ người làm cái gì cũng không quá phận. Con còn muốn người sớm quyết đoán đá bỏ hắn để đi tìm thú vui mới. Nhìn tất cả các vị thần trên Olympus xem, đâu có kẻ nào sống trong tuyệt vọng như người? Có đôi khi con hoài nghi trước đây có phải người bị ả nữ nhân Aphrodite hạ độc hay không, nếu không tại sao lại có thể kiên trinh không thay đổi đối với các tên cặn bã như Zeus được?”

Mặt của ta đỏ bừng, cho dù là hiện tại, tôi cũng không muốn tiếp thu việc cùng con trai thảo luận vấn đề hôn nhân, việc này quả thực có hơi quá đáng: “Đừng nói nữa. Ta không muốn nhắc đến việc này. Hơn nữa, mặc kệ con có tin hay không, ta và con người kia chưa từng xảy ra chuyện gì. Hắn làm vậy chỉ là… chỉ là…”

Ares không nhịn được phất tay: “Con đã nói rồi con không quan tâm đến việc này, người thích tên nam nhân nào cũng được, chỉ cần người hài lòng. Nhưng con cũng không quá tán thành việc người quá thân cận với loài người. Chỉ tùy tiện một chút cũng không sao cả, người hãy coi chúng như đồ chơi để giết thời gian. Đừng coi chúng quá quan trọng, nếu không lại phát rồ như Artemis hay Aphrodite.”

Ares gác chéo chân, trên mặt dù vẫn biểu hiện việc không thèm quan tâm nhưng giọng nói lại bình tĩnh đến tàn nhẫn, cho đến tận bây giờ tôi chưa từng thấy nó nghiêm túc như vậy.

“Mặc dù hiện tại chúng ta lấy thân phận loài người sống ở nhân gian, nhưng chúng ta vẫn là thần, không có khả năng vĩnh viễn tiếp tục sống như vậy. Hera, người hãy nhớ rằng nếu chúng ta bỏ đi thân phận của một vị thần thì đồng nghĩa với cái chết, cũng có nghĩa rằng chúng ta sẽ phải đến Âm phủ u ám lạnh lẽo, tiếp nhận những hình phạt thống khổ. Nếu mất đi thần lực, chúng ta sẽ vô cùng yếu ớt, một căn bệnh nhỏ cũng khiến chúng ta bỏ mạng, bất kỳ một con yêu quái nhỏ bé cũng có thể dễ dàng cắn chết chúng ta. Chúng ta cũng không thể không cúi đầu với những vị thần trước đây chúng ta coi thường, dựa vào thương hại của bọn họ đổi lấy cuộc sống yên bình tạm bợ. Hera, người chịu đựng được như thế sao? Người thực sự nguyện ý vì một con người mà buông bỏ không làm Thần hậu nữa?”

“Điều này có thể, nhưng ta cũng không có ý định như vậy với con người…” Ta lắp ba lắp bắp nói, không ngờ tôi lại bị Ares chất vấn đến mức á khẩu, thật là một chuyện lạ đời, “Coi như ta có ý nghĩ kỳ quái với người kia, thì cũng bình thường vì cũng có rất nhiều nữ thần dính dáng đến con người, nhưng các nàng đâu có vì chuyện này mà mất đi địa vị và thần lực…”

Ares nở nụ cười, một nụ cười vô cùng chói mắt, trong nụ cười ấy, tôi thấy được sự lạnh lùng cùng tàn nhẫn.

“Bởi vì các nàng đều không phải là người, Hera. Nếu như người chỉ là Hera bình thường, người thích bao nuôi bao nhiêu con người giết thời gian cũng được. Nhưng người là vợ của Zeus, là Thần hậu. Có lẽ Zeus sẽ mắt nhắm mắt mở để người thông đồng với các vị thần khác, nhưng ông ta tuyệt đối sẽ không có khả năng nhìn người si mê một con người hèn mọn, thậm chí thật sự động tình.”

“Vì sao?”

Tôi thật sự không hiểu.



Ares hừ một tiếng: “Người cho rằng vì sao con lại xích mích với ả nữ nhân Aphrodite kia. Nàng ta vậy mà lại thực sự điên dại vì tên thiếu niên loài người kia. Con không thể chịu đựng được việc tình nhân của mình lại có thể vì một con người mà thất hồn lạc phách, thật sự quá mất mặt. Về điểm này, Zeus chắc chắn sẽ hơn con, ông ta chán ghét con người như thế nào, người không phải không biết. Người đừng quên chuyện của Pandora và Prometeus.”

“Ông ta nhất định sẽ giận dữ, điên cuồng trả thù. Lúc này sẽ không còn là việc người bị treo ngược cùng đày xuống nhân gian nữa. Ông ta sẽ triệt để xóa bỏ mọi tôn nghiêm của người, cướp đi địa vị và thần lực của người, nhìn người vĩnh viễn luân hãm trong vòng luân hồi, vĩnh viễn chịu đựng mọi sự thống khổ. Người phải tin vào việc tuyệt đối Zeus sẽ làm vậy, nếu người dám vì một con người mà khóc lóc bi thương.”

Ares nhếch mép cười. Tôi rùng mình một cái. Bộ dạng của Ares và Zeus không hề giống nhau, trên thực tế, bốn đứa con của chúng tôi không đứa nào lớn lên giống Zeus. Đây có lẽ cũng là lý do Zeus không hề thích chúng, hắn sủng ái Apollo cũng bởi vì dáng dấp của Apollo và hắn giống y hệt nhau. Nhưng vừa rồi, trong chớp mắt ngắn ngủi, tôi có thể thề với Styx, tôi nhìn thấy bóng dáng của Zeus hiện qua trên gương mặt của Ares.

“Đừng nói nữa, thật sự không phải vì ta e ngại Zeus, nhưng ta và nam nhân loài người kia…”

Lên dây cót tinh thần, tôi ngồi ngay ngắn, trịnh trọng nói. Tôi hiểu được tại sao sau khi khôi phục được ký ức của Hera, tôi phải nhanh chóng buông bỏ đoạn tình cảm với Hà Cảnh Đông. Ngay cả điều mà Ares cũng có thể nghĩ đến được thì sao tôi có thể không nghĩ đến. Tôi chỉ không muốn thừa nhận mà thôi.

Một bàn tay che lấy môi của tôi. Tôi kinh ngạc nhìn gương mặt đang ghé sát của Ares. Cũng không biết do góc nhìn hay ánh sáng, gương mặt của nó càng nhìn càng thấy giống Zeus, không hiểu tại sao tôi có chút sợ hãi lời nói tiếp theo của nó.

“Hera, kỳ thực người rất thích tên nam nhân loài người kia. Người đừng gạt cọn, ánh mắt lúc người nhìn hắn, y hệt như bộ dáng bi thương của Aphrodite lúc đó. Người đã từng nghĩ đến việc ở bên hắn, đúng không?”

Tay của tôi đặt trên ngực của Ares, trái tim của tôi lại đập điên cuồng: “Im miệng, Ares đừng nói nữa.”

Nó ghé sát cạnh bên tai tôi, thấp giọng thì thầm: “Chỉ cần không có Zeus, tất cả chuyện này không phải dễ giải quyết sao? Ông ta mới là đầu sỏ gây ra nỗi bất hạnh của người, ông ta ngó lơ tôn nghiêm cùng lòng trung thủy của người, tùy ý chà đạp lên tình yêu của người. Ông ta không xứng đang làm một thần vương. Hera, người nên nhớ tới lời tiên đoán kia. Ông ta sẽ có kết cục y hệt phụ vương của mình, bị chính con trai ruột đánh bại. Người là Thần hậu, trên người đang chảy dòng huyết thống cao quý thuần túy của Titan, chỉ cần ngươi đứng lên, việc năm đó hoàn toàn có thể tái diễn.”

Tôi đẩy Ares ra, thở gấp gáp. Tôi không thể tin được là nó còn chưa có từ bỏ cái ý niệm này: “Ares, ta không phải là Gaea, hắn cũng không phải là Cronos, con càng không phải là Zeus thứ hai, con hãy từ bỏ cái ý nghĩ này đi. Dù lời tiên đoán kia có là thật, thì cũng tuyệt đối không ứng nghiệm vào lúc này.”

“Vì sao không thể, vì sao người không chịu tin tưởng con?”

Ares bộc lộ vẻ hung ác nham hiểm, từng bước từng bước ép sát tôi.

“Ông ta có điểm nào xứng đáng làm một thần vương, một người chồng, một người cha. Từ nhỏ đến lớn, ông ta chỉ mang đến cho bọn con sỉ nhục và coi thường. Bảo tọa mà ông ta đang ngồi chẳng lẽ là dùng cách quang minh chính đại chiếm được? Còn không phải là cướp đoạt từ phụ vương của ông ta? Trên tay ông ta không phải cũng dính đầy huyết của phụ vương mình sao? Hừ, vì sao ông ta lại đối xử với bọn con lạnh nhạt như vậy, tại sao từ sau khi Hebe ra đời hai người không còn ngủ chung nữa? Hera, cái bí mật đó bọn con đã sớm biết, thì trong lòng người càng hiểu rõ hơn. Ông ta sợ, ông ta sợ bản thân sẽ trở thành Cronos thứ hai, mà người, người sẽ trở thành Gaea thứ hai.”



“Con đang nói mê sảng cái gì vậy, lời này con nghe được từ nơi nào tới?” Tôi giận dữ gào lên, thế nhưng Ares lại dùng tông giọng lớn hơn áp chế.

“Con cái gì cũng biết. Bao gồm cả việc tại sao trước đây Zeus lại nhất định phải cưới bằng được người, thậm chí còn nguyện ý phân chia địa vị và quyền lực của bản thân ông ta. Chẳng lẽ còn không phải vì lời tiên đoán của nữ thần mệnh. Thần vương kế nhiệm chắc chắn sẽ do người sinh ra. Sao Zeus có thể mở to mắt nhìn người gả cho các vị thần khác. Đặc biệt là Hades. Vì sao người vừa đặt chân đến Âm phủ, ông ta lại phải khẩn trương đến vậy, thậm chí còn đích thân đuổi theo. Lẽ nào người chưa từng nghĩ đến.”

“Cái gì?”

Tôi lung lay, đứng không vững, ngã ngồi về phía sô pha.

Ares nhìn tôi một hồi lâu, thấy tôi cũng không phải đang giả bộ, nhíu mày.

“Lẽ nào người cũng không biết chuyện này?”

“Những lời này con nghe được ai nói?”

Tôi ngỡ ngàng hỏi.

Ares do dự một lúc rồi trả lời.

“Poseidon.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.