Sống phóng túng chính là công việc chủ yếu của các vị thần. Ngươi không thể trông mong vào việc bọn họ tham gia vào việc đóng góp ý kiến thiết thực được. Tôi ngồi ở bảo tọa phía trên cao, thờ ờ nhìn chúng thần ở phía dưới đàn ca nhảy múa rượu chè mua vui, mặc kệ giữa bọn họ có huyết hải thâm thù, hay ngầm đấu đá hạ bệ nhau, chí ít vào thời khắc này, nhìn thoáng qua bọn họ vô cùng hòa hợp hài hòa.
Trước đây tôi cũng từng là một thành viên trong đám hoan lạc này, nói ra những lời nghĩ một đằng nói một nẻo, ép buộc bản thân mỉm cười mặc dù trong lòng không vui. Khi đó tôi hoàn toàn không cảm thấy cuộc sống như vậy có vấn đề gì, nhưng bây giờ tôi lại cảm thấy mê mang. Trải qua cuộc sống hơn hai mươi năm làm người, tôi lần đầu tiên cảm nhận được việc đi học đi làm, vì những việc nho nhỏ nhàm chán mà có thứ cảm xúc bi thương hay vui vẻ. E rằng không so sánh thì sẽ không cảm thấy sự khác biệt. Làm một vị thần cao cao tại thượng sẽ cảm thấy loài người có sinh mệnh ngắn ngủi đến mức đáng buồn cười, yếu ớt khiến người ta phải thông cảm.
Nhưng là một con người, quay đầu nhìn các vị thần không có gì là không thể làm được này, có cảm thấy họ thật đáng buồn hay không?
Các vị thần vĩnh viễn sống cuộc sống bất biến, giống như dòng nước lặng mặc kệ hết tất cả mọi thứ. Bất kể là mấy trăm năm hay là mấy vạn năm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hien-dai-cua-hoang-hau-hera/2259010/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.