Chu Thanh quan tâm nói: “Anh có muốn tôi lấy hộ áo ngủ không?”
Trầm Trầm hơi hơi nghiêng mặt lộ ra một bên sườn má, đường cong đôi môi vốn nở nang cũng trở nên cứng rắn: “Ừm, còn không mau đi lấy.”
Chu Thanh như được ân xá, lập tức vọt vào phòng ngủ, lục tung một hồi đống áo ngủ mình đã gấp gọn, ngón tay thon dài đảo qua từng cái áo chui đầu kẻ ô vuông bằng vải bông hay là chiếc áo phông rộng thùng thình thì dừng lại một lát.
Ngày hôm qua, Trầm Trầm mặc một cái áo phông dài không tay, phối với chiếc quần soóc in hình ‘angry bird’ thật to màu vàng, vậy thì ngày hôm nay…
Chu Thanh mỉm cười.
Có thể Trầm Trầm không biết, mỗi ngày cậu giúp Trầm Trầm chuẩn bị quần áo khác nhau cũng không phải cậu trời sinh chính là một ‘vợ hiền mẹ đảm’ đâu, mà là mỗi một lần cậu nhìn gấu trúc âu yếm của mình mặc quần áo Chu Thanh nghiêm túc phối hợp, chuyện này đối với Chu Thanh là một chuyện cực kỳ tuyệt vời.
Lấy ra một bộ áo ngủ ô vuông xanh tay áo dài, Chu Thanh đi tới cửa phòng tắm thủy tinh nửa trong suốt, vừa may nhìn thấy mặt sau không hề che giấu của Trầm Trầm.
Bọt nước chảy dọc theo cần cổ trắng nõn thon dài trượt xuống dưới, từng chút từng chút bao phủ ở chỗ cánh mông, Chu Thanh cảm thấy mình không có việc gì chạy vào đưa quần áo chính là một loại dằn vặt, sau nhiều lần nhắc đi nhắc lại ‘sắc tức là không, không tức là sắc’, cậu ho nhẹ một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hau-hien-dai-cua-gau-truc/187278/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.