Lúc này, Trầm Trầm mới phát hiện ra mình vừa lỡ lời, lập tức đảo mắt, nói: “Ừ, tôi cũng có gạt ai đâu.”
Chu Thanh đang nựng mặt hăn, đôi môi hơi run: “Trầm Trầm… em cứ nghĩ anh ghét em cơ.”
Trầm Trầm nhịn không được trợn trắng mắt: “Đàn ông con trai không được khóc lóc.”
Chu Thanh cười rạng rỡ: “Đúng vậy, rất khó coi.”
Trầm Trầm vốn dĩ mặt trơ cơ mà giờ cũng hơi thay đổi, hắn muốn dùng móng vuốt gạt tay Chu Thanh ra, nhưng lực tay cây trúc yêu quái lại càng chặt hơn ───
“Trầm Trầm, sau khi sinh con… chúng ta đi du lịch đi? Anh có muốn đi Tứ Xuyên không? Chỗ ấy có nhiều gấu trúc lắm, hay là đi mấy tiểu quốc ở châu Âu cũng được đó…”
“Tùy cậu.”
“…”
“Trầm Trầm.”
“Hửm?”
“Trầm Trầm.”
“Ừm…”
“Trầm Trầm… đang ngủ sao.”
Trúc yêu thì thào tự nói cẩn thận từng li từng tí ôm lấy con gấu mèo đã sớm ngủ khò lên giường, điều chỉnh không khí trong phòng rồi dè dặt vén chăn đắp cho gấu trúc, cuối cùng lại im lặng nhìn khuôn mặt say ngủ điềm tĩnh của đối phương.
Aizz, nào có ai biết phiền não khi làm một cây trúc yêu quái đâu, nhất là khi cậu thích phải thiên địch của mình, có loại cảm giác thật khó hiểu… Nhất là đối phương còn có tính cách kỳ cục như thế.
…
A Lâm của cửa hiệu cắt tóc có phần do dự nhìn Trầm Trầm an nhàn thảnh thơi ngồi trên ghế chờ hắn tới cắt tóc: “A Trầm, sao một tháng không gặp cậu… đã thành bụng bia thế kia?” (hu hu, mỹ nam bụng bia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hau-hien-dai-cua-gau-truc/1477607/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.