Chu Thanh nói xong nhìn chăm chú Trầm Trầm một lúc rồi mới xoay người mang theo Đoàn Đoàn và Phì Phì đi nhanh như sao rơi ra ngoài, Trầm Trầm bị kinh sợ bởi ánh mắt lạnh lùng của Chu Thanh, hoàn toàn chưa phản ứng lại được, đã nghe thấy cửa bảo vệ đóng ‘sầm’ một tiếng, Phương đặc trợ cũng sợ đến mức rụt vai lại: “Chủ nhiệm Trầm, có phải em đã chọc giận em họ của anh không?”
Trầm Trầm lắc đầu, hắn đang nhớ lại ánh mắt của Chu Thanh vừa nhìn hắn, ánh mắt ấy mang theo nhiều ưu tư lắm, có thất vọng, có thống khổ, có lạnh lùng, có phẫn nộ —— hắn lại nhớ tới hình dáng Chu Thanh lúc vừa hóa thành hình người, khí chất nhẹ nhàng, ánh mắt trong suốt, cả người tuy rằng mộc mộc thế nhưng không có chút ngốc nào, hắn rất nhớ nhung dáng vẻ ấy.
Chu Thanh nhất định đã hoàn toàn thất vọng về hắn.
Phương đặc biệt trợ chỉ ngồi một lát ở trong phòng khách, bỗng nhiên nói rằng: “Chủ nhiệm Trầm, em, em nên về rồi.”
Trạng thái của Phương đặc trợ đã khá hơn, cô không còn sự sợ hãi và uể oải lúc trước, giờ đây cô lộ ra nét cười xinh đẹp sạch sẽ: “Chủ nhiệm Trầm, anh có phải sống cùng với em họ anh không?”
Trầm Trầm chột dạ.
“Phương đặc trợ, lời nói cần có căn cứ.”
Phương đặc trợ nhìn Trầm Trầm, nói: “Chủ nhiệm Trầm, anh có biết vẫn thích anh không?”
Trầm Trầm im lặng nhìn cô.
Phương đặc trợ tiếp tục nói: “Chủ nhiệm Trầm, con người một khi đã yêu ai, thì lúc nào cũng sẽ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hau-hien-dai-cua-gau-truc/1477598/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.