Trầm Trầm nâng đường quai hàm cong cong duyên dáng lên, con mắt hắn sáng trong suốt, đôi môi bị hôn có chút sưng đỏ thăm dò từng chút trên khuôn mặt Chu Thanh, Chu Thanh yên lặng tiếp nhận nụ hôn dè dặt của hắn, trong lòng cũng là một trận dời sông lấp bể.
Làm ─── cái gì?
Người tên Phụng Duyên đến tột cùng là ai? Hắn sao có thể khiến Trầm Trầm cam tâm tình nguyện dâng hiến nụ hôn? Chu Thanh cả người nổi ghen, trận ghen này còn nhiều hơn cả lần trước nhìn Trầm Trầm và Phương đặc trợ liếc mắt đưa tình.
Trầm Trầm một bên hôn lên cằm Chu Thanh, một bên mờ mịt nói rằng: “Phụng Duyên… Ta vẫn rất thích ngươi.”
“… … … … … …” Ánh mắt Chu Thanh tối sầm lại, cũng không chịu nổi nữa, đặt Trầm Trầm ở trên giường, hôn lên bờ môi phiến cậu thương tâm, không giống nụ hôn trên bánh xe đu quay cao chọc trời lần trước. Lúc này đây, Trầm Trầm vô cùng mau chóng đáp lại Chu Thanh, hai tay ôm lấy cổ cậu, hắn híp mắt thi thoảng phát ra tiếng rên rỉ nhẹ nhàng, thanh âm ấy rơi vào lỗ tai Chu Thanh, giống như con mèo nhỏ dùng móng vuốt nhẹ nhàng gãi vậy. Cậu nhìn chằm chằm viền tai trắng noãn của Trầm Trầm, chung quy vẫn không nhịn được, hung hăng hôn sâu thêm giống như mưa rền gió dữ.
Trầm Trầm bị hôn đến choáng váng, trên mặt lại mang theo nét cười ngọt ngào, dáng cười này quá mức chói lóa trong mắt Chu Thanh, lại khiến cậu trầm mê không gì sánh được, cậu hận không thể bỏ qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hau-hien-dai-cua-gau-truc/1477591/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.