Ngày hôm sau, lúc Hạ An An tỉnh lại thì Hoắc Minh Hiên đã không còn trên giường, cô thay quần áo, rửa mặt xong rồi đi xuống lầu, vừa lúc nhìn thấy anh đang ngồi trên sofa mở laptop xem tin tức.
Đây là thói quen của anh, cho dù trong mơ hay là sự thật, mỗi buổi sáng anh đều xem tin tức.
Anh Hoắc nghe thấy tiếng bước chân, sự bối rối lại dâng lên, tuy rằng hôm qua làm hết những chuyện cần làm nhưng khi ở cạnh cô anh vẫn cảm thấy lo lắng, vì để che giấu sự khác thường của mình, anh tiếp tục giả bộ lướt web, nói mà không ngẩng đầu: “Em ăn sáng đi, ăn xong rồi anh đưa đi làm, buổi tối mình về nhà anh.”
“Về nhà anh?” Hạ An An giật mình.
Người nào đó vẫn không ngẩng đầu lên, “Chuyện của chúng ta cũng nên nói một tiếng với người trong nhà.”
“À.” Hạ An An cúi đầu, ngoan ngoãn đi vào ăn sáng.
Ăn xong, Hạ An An nghĩ dù sao cũng đã đến lúc phải đi gặp người nhà của Hoắc Minh Hiên, cho nên lại đi thay một bộ quần áo nghiêm túc.
Anh Hoắc đúng lúc cũng chuẩn bị xong, hai người cùng đi.
Hạ An An liếc mắt nhìn anh, giật mình, “Ối, Minh Hiên, sao tai anh đỏ thế?”
“…” Ánh mắt anh Hoắc không được tự nhiên, bịa chuyện, “Hôm qua bị muỗi đốt.” Nói xong đi luôn.
Hạ An An cũng không ngu, cho dù bị muỗi đốt thì làm sao cả hai bên đều bị đốt được, lại nhớ tới lúc ngủ cô có thói quen nhéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc/3080759/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.