Người chồng mặt lạnh đang chuyên tâm lái xe đột nhiên lớn tiếng: “Thiên Dục!”
“Dạ.” Nghe cha mắng, Thiên Dục lí nhí dạ rồi chôn gương mặt nhỏ trong ngực mẹ, không nói thêm gì nữa.
Hạ An An nhìn con trai bĩu môi vẻ oan ức nép vào ngực mình, chợt cảm thấy xót ruột. Dù câu hỏi của Thiên Dục khiến cô có chút lúng túng nhưng không có nghĩa là cô sẽ như người nào đó, quát bảo bối của mình như vậy.
Nghĩ xong, Hạ An An hung hăng nhìn anh: “Sao anh lại hung dữ với con?”
Người nào đó sắc mặt không chút thay đổi, tiếp tục lái xe, không đáp lời nào.
Nhóc con Thiên Dục cọ cọ khuôn mặt nhỏ vào ngực Hạ An An, buồn bực nói: “Papi xấu lắm.”
Cô còn đang tưởng nhóc con buồn vì bị cha mắng, không ngờ cậu nhóc lại bồi thêm một câu: “Không chịu hôn mami.”
Sặc …
Không khí trên xe càng trở nên ngại ngùng, nhưng người đàn ông đẹp trai lạnh lùng đang ngồi trên ghế lái kia vẫn hết sức chăm chú tập trung chuyên môn, từ đầu đến cuối đều không thèm liếc họ một cái.
Hạ An An ho nhẹ một tiếng, quay đầu nhìn ra cửa sổ.
Hoắc Minh Hiên lái xe rất êm, Hạ An An thoải mái ngồi trên xe, thiêm thiếp ngủ.
Trong lúc mơ màng, cô nghe thấy chuông điện thoại của Hoắc Minh Hiên vang lên. Không gian trên xe vô cùng yên tĩnh, nên sau khi Hoắc Minh Hiên tiếp điện thoại, cô có thể nghe tiếng nói từ đầu dây bên kia rất rõ ràng: “Anh Hiên.”
Hạ An An lập tức tỉnh giấc.
Âm thanh ẽo ợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc/121919/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.