Thỏ bị trói ngược hai chân sau, treo lên, rồi thọc tiết, rạch lột da và bỏ phần nội tạng.
Thịt chừa một con đủ cho cả gia đình ăn, phần còn lại được Mạc Lệ Quyên ướp thêm gia vị và ớt, sau đó mang đi hong khói.
Thịt hong khói chẳng những ăn ngon mà còn giữ được lâu nữa.
Còn gần mười tấm da thỏ, mặc dù đã cực kỳ cẩn thận nhưng vì thiếu kinh nghiệm nên những tấm đầu Lý Cường lột không được hoàn chỉnh lắm. Có điều chàng trai này thông minh, sau khi lột hai ba con thì những con kế tiếp đã không phải là vấn đề.
Mạc Lệ Quyên nhớ được ở kiếp trước có đọc được cách xửa lý da thỏ. Da thỏ sau khi lột phải ngâm với dung dịch muối phèn, ngâm liên tục trong ba bốn ngày. Trong thời gian này, mỗi ngày phải đảo chúng lên và vắt khô vài lần. Sau đó phơi ở nơi có bóng râm cho khô rồi đem để vào tủ cất chứa. Phải ba bốn tháng sau mới có thể đem ra thuộc.
Da thuộc rồi mới có thể giữ lại độ mềm mại và co dãn, thích hợp làm bao tay, mũ thậm chí là chăn, nệm.
Da thỏ nổi tiếng giữ ấm cực tốt!
Cơm chiều hôm đó, không có gì bất ngờ, cả nhà được ăn no nê một bữa thỏ hầm cay.
Thịt thỏ cắt khối, cho thêm gia vị cùng với ớt, hầm nửa chừng đã thơm nứt mũi. Cô bé tham ăn Mạc Lệ San ngửi thấy rồi liền cố chấp ngồi ở trong bếp mà canh.
Lý Cường và Mạc Đình Sơn đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-o-nong-truong/2470662/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.