Nụ hôn này dồn dập như cơn siêu bão, cuốn trôi hết tất cả thành trì, cũng khiến người đối diện thở hổn hển, muốn buông vũ khí đầu hàng.
Mạc Lệ Quyên còn cảm nhận được cái gì đó cộm cộm nơi mông, cứng rắn và nóng rát.
Biết không thể tiếp tục đốt lửa, Lý Cường đành phải dừng lại. Vòng tay anh siết chặt lấy cơ thể cô rồi nhắm mắt bình phục nỗi lòng. Anh tự nói với bản thân mình, chỉ còn một năm nữa thôi, chỉ còn một năm nữa thôi.
Mạc Lệ Quyên nằm trong vòng tay chồng không dám nhúc nhích. Nếu nhìn rõ sẽ thấy đôi má người thiếu nữ ửng hồng, đôi môi hơi sưng đỏ. Vài ba giọt mồ hôi còn đậu trên chóp mũi khiến cô trông vừa quyến rũ, vừa mềm mại lại vừa ma mị, vô cùng hấp dẫn.
Qua một lát, Mạc Lệ Quyên mới mở lời, giọng nói nhỏ nhẹ hơi khàn: "Mùa đông năm nay em muốn về quê một chuyến."
Lý Cường đang vùi đầu vào cổ cô, cũng không ngẩn lên: "Chi vậy em?"
"Em muốn dẫn gia đình của chị Lệ Hồng về đây."
Lý Cường biết Mạc Lệ Hồng, đây là chị họ của Mạc Lệ Quyên, cũng là người duy nhất trong dòng họ đối xử tốt với bọn họ.
Anh không hỏi tại sao phải dẫn Mạc Lệ Hồng về đây, cũng như vào mùa đông năm trước, Mạc Lệ Quyên kêu anh nói với Trần Thái Học rằng muốn đặt trước khu đất kế bên nhà của bọn họ, anh nghe theo nhưng không hiếu kỳ. Những gì cô muốn anh làm, anh sẽ làm. Nếu cô muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-o-nong-truong/2470343/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.