Hai vợ chồng Mạc Lệ Quyên về đến toa tàu ngay lúc ba đứa nhỏ vừa thức dậy. Chúng đói nên khóc toáng lên, có điều vì không đủ dinh dưỡng mà tiếng khóc nhỏ xíu, trông rất tội nghiệp.
Mạc Lệ Hồng đang bế một đứa cho bú trước. Đinh Tiến Dũng thì loay hoay tạo sự chú ý để dỗ hai đứa còn lại. Trời lạnh mà trán bọn họ đầy mồ hôi.
Mạc Lệ Hồng thấy con lớn bú được một ít rồi, liền bỏ bé xuống để bế đứa thứ hai. Cô nhóc kia uống vẫn chưa đủ, không chịu ngưng mà rầm rì. Mẹ nhóc đành phải nhẹ giọng vỗ về: "Con uống một ít được rồi, còn phần hai em nữa, ngoan nào."
Nếu để cho cô bé uống no thì hai đứa khác chắc chắn phải chịu đói bụng. Mạc Lệ Hồng nghĩ mà thở dài ở trong lòng. Chỉ mong sao trong tương lai, các con của mình sẽ không phải chịu cảnh đói khổ này nữa...
Mạc Lệ Quyên vừa vào cửa liền gặp được cảnh này. Cô vội vã lấy hai hộp sữa bột từ trong chiếc giỏ rơm ra, mới chực nhớ là không có bình sữa.
Bọn nhỏ thì không chờ được nữa, Mạc Lệ Quyên đành pha sữa ra tô, chuẩn bị lấy muỗng mà đút từ từ.
Vợ chồng Mạc Lệ Hồng từ nhỏ đến lớn đều không biết hình dáng sữa bột như thế nào, cũng ít khi nghe ai nhắc đến nên không biết trong cái hộp nhựa này chính là thức ăn của con mình. Bọn họ mải mê, một người cho bú, người còn lại thì lo dỗ, thấy vợ chồng em gái về cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-o-nong-truong/2470315/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.