Cơm sáng Lý Cường mua có cơm trắng lại thêm một ít thịt kho làm món chính nên vô cùng ngon lành. Lý Cường và Mạc Lệ Quyên còn ăn vui vẻ huống hồ gì vợ chồng Mạc Lệ Hồng.
Vì vậy mà giờ phút này cũng được xem như cơm no rượu say rồi, cả đám ôm cái bụng mà mắt nhắm mắt mở, hai hàng mí cứ chờ chực mà sụp xuống.
Nói nữa, cũng nhờ Mạc Lệ Quyên chọn thời gian quá chuẩn, nếu vào năm sau giờ này thì đừng mong ăn ngon được như vậy. Lúc đó nạn đói đã qua hai phần ba giai đoạn, cho dù có tiền có phiếu cũng khó mà mua được lương thực, nhất là gạo trắng và thịt. Những người đi tàu hoả đường dài bắt buộc phải mang lương thực khô theo. Người khá giả thì mang bánh bao không nhân, thời tiết lạnh thì thứ này để được rất lâu, nhưng khuyết điểm là quá cứng và khó nhai. Người nghèo hơn, những người không có điều kiện thì mang theo rau khô hoặc bất kì thứ gì ăn được. Có những người không có gì cả, lại buộc bụng làm liều mà leo lên tàu, để rồi cái đói và cái lạnh đã không cho họ thấy được thời tiết mùa xuân...
Hoàn cảnh khốc liệt như vậy, Mạc Lệ Quyên đã trải qua một lần rồi. Bởi vậy cô hiểu rất rõ về nó. Nhưng cô chẳng thể làm gì cả, nếu như muốn bảo vệ bản thân và gia đình.
Điều duy nhất cô có thể làm là cứu vớt những người mà mình để ý, che chở gia đình nhỏ của bản thân để tất cả bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-o-nong-truong/2470309/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.