Từ bệnh viện trở về, Lý Cường và Mạc Lệ Quyên còn có chưa hoàn hồn. Hai vợ chồng họ bước trên đường mà như đi trên mây.
Lý Cường cẩn thận đỡ vợ. Từ giờ phút này, Mạc Lệ Quyên chính là quả trứng mỏng cần phải nâng niu thật kỹ.
Hai tay Mạc Lệ Quyên ôm lấy chiếc bụng nhỏ. Cô vẫn có chút không thể tin được.
"Chúng ta có con rồi..."
"Ừm."
Mạc Lệ Quyên bần thần. Niềm vui đến quá bất ngờ. Kiếp trước, cô trông mong ngày này mãi nhưng đến lúc chết vẫn chưa được như nguyện.
Kiếp này, đứa nhỏ này lại đến trong âm thầm.
Đôi mắt Mạc Lệ Quyên đã ướt át, cổ họng cũng nghẹn ngào. Cô không nhớ đến kiếp trước đã nghe bao nhiêu người ở sau lưng mắng mình, chỉ vì không thể sinh con. Cô cũng không nhớ bao đêm dài đau lòng đến muốn ngã quỵ. Nghĩ đến những chuyện đó, Mạc Lệ Quyên cố gắng nuốt xuống, không để âm thanh phát ra khiến chồng lo lắng.
May mắn, tất cả bóng tối đều đã qua đi. Thứ bọn họ bận tâm bây giờ là tương lai ở phía trước, nó tươi đẹp mà trong sáng hơn gấp ngàn vạn lần.
Sự bất ngờ này, xen lẫn cực hạn vui mừng, đâu đó loáng thoáng còn có một ít chua xót khó tả.
Điều tiết được cảm xúc, Mạc Lệ Quyên và Lý Cường đã về tới chỗ đậu xe bò. Phía trên có mấy bác gái đang ngồi buôn chuyện rôm rả. Lúc sáng đi cùng xe ai cũng biết hai vợ chồng đi bệnh viện nên đều bắt chuyện hỏi thăm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-o-nong-truong/2469317/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.