Khuya hôm đó, Lý Cường dặn dò Mạc Lệ Quyên ở nhà cẩn thận. Anh, Đình Sơn và Vệ Quốc Vệ Gia lần mò vào núi.
Mạc Lệ Quyên vô cùng lo lắng. Cô biết vào lúc này bản thân chỉ có thể giữ vững hậu phương, làm anh yên tâm làm việc.
Đám người ra khỏi cổng, những bước chân in sâu trong nền tuyết. Nhưng chẳng được mấy chốc, một đám tuyết khác từ trên cao rơi xuống, chúng phủ kín những chiếc hố nhỏ, không một dấu vết nào được giữ lại.
Đối với Lý Cường, việc khó nhất không phải là bắt lấy Trương Tố Nga và đồng bọn. Anh nắm chắc việc này.
Quan trọng nhất là cái cách mà bọn họ chọn.
Phải bắt như thế nào mới khiến cho phía quân đội cảm thấy bốn anh em có thực lực hơn người, đáng để bồi dưỡng, chứ không phải đâm đầu hoàn thành một cách quá xuất sắc, lại khơi dậy lòng nghi ngờ.
Kể cả anh, Đình Sơn hay Vệ Quốc Vệ Gia đều chưa có người nào thực sự được huấn luyện kỹ càng, nếu họ vượt trội người khác, đó là tài năng, nhưng nếu sự xuất sắc này không hợp với lẽ thường, nói không chừng cả bốn anh em đều sẽ bị cho là gián điệp.
Bị nghi ngờ là gián điệp, cả đời bốn người đừng mong có cuộc sống dễ chịu.
Kiếp này, sau khi Lý Cường và Mạc Lệ Quyên trọng sinh thì đã xảy ra rất nhiều chuyện đi lệch với quỹ đạo ở kiếp trước.
Ví dụ như, anh biết lúc này bọn buôn người sẽ đến miền Bắc, nói đúng hơn là Tây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-o-nong-truong/2469270/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.