Editor + Beta: Khuynh Tiếu
Trông thấy con rắn nhỏ sắp ngã thẳng xuống nền đất, giáo sư Flitwick bèn lập tức sử dụng một cái bùa bay, giáo sư Snape cũng nhanh chóng đưa tay ra, ôm con rắn đã ngất xỉu trở về, rút đũa phép dùng ngay câu thần chú chữa trị mà hắn từng nghe bà Pomfrey chuyên môn nói bóng nói gió rằng “rất thuận tiện, rất thực dụng”, cẩn thận kiểm tra cơ thể con rắn cưng của mình, sau đó hắn mới khẽ thở phào nhẹ nhõm, dời sự chú ý khỏi con rắn nhỏ, ngẩng đầu lên ngó đứa bé đã ngồi vững lại trên cán chổi ở đằng xa, khóe môi hơi mấp máy, lạnh lùng nói: “Giáo sư Quirrell, Zoey là con rắn độc, nếu như thầy không muốn bị khiêng đi, vậy thì ——”
Quirrell nhìn bàn tay phải của gã, tiếp theo liền phịch một tiếng lăn đùng ra đất —— độc phát rồi. Một màn này xảy ra khiến khu khán đài của các giáo sư nhất thời biến thành một mảnh nháo nhào hoảng loạn, tuy rằng Quirrell chẳng được mấy ai ưa, thế nhưng mọi người vẫn cuống cuồng muốn mang gã đi bệnh thất, mà giáo sư Sprout cũng vì không có lý do nhất định nào để ở lại, cho nên bèn chủ động đảm nhận trách nhiệm ấy.
Giáo sư Snape giật giật khóe miệng một cái, liếc nhìn con rắn đã ngất xỉu trong lòng, song xét thấy bây giờ là trận đấu của Nhà do hắn làm chủ nhiệm, quả thật không tiện rời đi, hắn mới lừng khừng giao Ngụy Nhiễm cho giáo sư Sprout đang đứng bên cạnh, nói bằng giọng hơi miễn cưỡng: “Mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-cua-vat-lieu-ma-duoc/2030376/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.