Editor + Beta: Khuynh Tiếu
Cây đũa phép mà bà Norris dùng làm quà tặng cho Ngụy Nhiễm, nhưng lại bị cô coi như món đồ chơi ấy cuối cùng vẫn bị giáo sư Snape giao trả cho Quirrell ngay tại bàn vào giờ ăn trưa. Song song với lúc đưa ra cây đũa, hắn còn nói một câu cực kỳ lạnh nhạt: “Làm một phù thủy mất đi đũa phép, giáo sư Quirrell, sinh hoạt cả nửa ngày hôm nay nhất định là gian nan lắm hả?”
Quirrell nhìn cây đũa, sau khi lắp ba lắp bắp cảm ơn xong, gã mới duỗi tay ra một cách vô cùng cứng ngắc cầm cây đũa phép của gã về, sau đó cũng chẳng nói thêm gì nữa.
Ngược lại là giáo sư Flitwick, ông thầy ấy tuân theo khát vọng tìm tòi học hỏi bền bỉ của nhà Ravenclaw, tiếp tục hỏi han cẩn thận: “Đũa phép của giáo sư Quirrell xảy ra vấn đề gì hả? Nhưng mà nếu muốn sửa đũa, chẳng phải ông Ollivander sẽ càng chuyên nghiệp hơn sao? Severus, bây giờ anh cũng bắt đầu nghiên cứu những vấn đề liên quan đến đũa phép luôn rồi hả? Ờ để coi, đũa phép, hình như cũng không nằm trong phạm vi chuyên dụng của môn Độc dược, chắc là anh đang bắt đầu nghiên cứu bùa chú rồi nhỉ? Ái chà, có lẽ chúng ta có thể tìm thời gian trao đổi vài lĩnh hội tâm đắc…”
Giáo sư Snape nín thinh nhìn ông giáo sư lùn xủn ngay bên cạnh mình, giật giật khóe miệng một cái, rồi mới miễn cưỡng nói: “Tôi cho rằng tôi là một Slytherin, không phải Ravenclaw, không có lòng ham học hỏi mạnh như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-cua-vat-lieu-ma-duoc/2030372/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.