Editor + Beta: Khuynh Tiếu
Ps: Giờ xem lại tạo hình con quỷ khổng lồ trên phim, đúng tởm thiệt =)))
Ngay lúc Quirrell trông thấy con chó bự bổ nhào tới chân mình, gã liền quýnh đến độ vội vàng lùi lại, có điều thực đáng tiếc, Fluffy với hai cái đầu cùng xuất kích vẫn thành công cắn trúng cái chân bên trái của Quirrell. Nghe tiếng thét thảm thiết của Quirrell, Ngụy Nhiễm lập tức xoay cái đầu nhỏ sang chỗ khác, ài! Không biết có phải người nào đó đằng sau cái ót của gã cũng có thể dùng chung cảm giác với cơ thể hay không nữa? Nếu là phải thì tốt rồi… Cái sự tồn tại đó làm cô chẳng dám tùy tiện lên tiếng gì cả, cứ sợ bị phát hiện bản thân cô là một sinh vật không tầm thường mãi thôi…
Giáo sư Snape chú ý tới động tác của con rắn của hắn qua khóe mắt, trên thực tế, ban nãy không phải hắn không nhìn thấy tình cảnh con thú cưng của hắn “trò chuyện” với con chó to xác kia, chẳng qua sự truyền đạt giữa những sinh vật phép thuật với nhau luôn dễ dàng hơn việc giao tiếp với phù thủy, cho nên hắn đương nhiên sẽ không cảm thấy kinh ngạc.
Tuy nhiên, mãi đến khi tận mắt chứng kiến Quirrell bị cắn, giáo sư Snape mới lờ mờ nhận ra vì sao vừa rồi con rắn cưng của hắn lại bắt đầu trò chuyện… Nghĩ tới đây, giáo sư Snape thầm có cảm giác vừa mừng vừa yên tâm, đôi khi, có một con thú cưng có “xà duyên” không tệ chút nào thực sự cũng là một loại vận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-cua-vat-lieu-ma-duoc/2030359/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.