"Róc rách rào rào......" Mỗi một tiếng nước chảy đều đánh vào thần kinh của con mèo Đái Nham. Người ở bên trong anh đã muốn từ lâu, lặng lẽ mơ mộng bộ dạng Tô Nhiên tắm, "Rào rào" thời tiết hanh khô, cẩn thận máu mũi......
"Tích." Nước đã nấu sôi, nói cách khác hiện tại Đái Nham anh không có chuyện gì làm, hơn nữa hồ ly nhỏ họ Tô vẫn còn đang tắm, rõ rành rành đang câu, dẫn mà. Được rồi, dù sao đã quyết định hôm nay sẽ ăn, về phần ăn thế nào, cũng không nhất định là thưởng thức theo một cách, mèo nhỏ họ Đái thuận lợi thuyết phục chính mình, hóa thân làm sói.
"Nhiên bảo bối, anh đấm lưng cho em......" Lấy cớ, đơn thuần lấy cớ, Tô Nhiên nghiêng đầu, nước miếng của chú sói nào đó ở sau lưng đã muốn chảy ra, chậc... Được rồi, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Nhiên đỏ muốn rỉ máu "Ừm"
"Lưng em thật trắng, mà còn trơn bóng, sờ thật là thoải mái."
"Này, sờ liền sờ, anh nói nhảm nhiều như vậy." eri d đ l[ê q/uý đ.ôn
"Anh chỉ là muốn cho thấy anh đang suy nghĩ muốn cắn một cái." Cặp mắt uất ức của Đái Nham nhìn qua như màn sương mù mông lung, nhưng thật ra là hơi nước hun thành, "A, anh là chó sao, còn cắn." Tô Nhiên hít một hơi, lỗ tai bị Đái Nham ngậm, đã hai năm không có làm, qua, nhưng mà cơ thể lại khắc sâu ký ức này.
Đái Nham giống như là nhận được khích lệ, cả người dán lên, hai cánh tay từ từ dạo chơi, đi, đến chỗ nào là đốt lên ngọn lửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-cua-to-nhien/97487/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.