Tô Nhiên rất lo lắng, dù sao ông chú đó cũng điều tra anh rõ ràng như vậy, mấy ngày nay đã rất nỗ lực khuyên nhủ, dùng hết lời ngon ngọt nhưng vẫn không có hiệu quả, cuối cùng lại nhận được một câu "Không đồng ý nữa ngày mai tôi nhất định sẽ đến trường học tìm cậu, không cần cố gắng trốn tránh tôi... tôi sẽ không buông tay, đến lúc đó khiến cho mọi người đều biết sẽ không tốt, Yên Nhiên, hẳn không ngây thơ cho rằng xã hội này sẽ không có bất kỳ kỳ thị gì đối với loại người như chúng ta chứ."
Không cần ông chú đó nói Tô Nhiên cũng hiểu xã hội này không công bằng với anh, chuyện này chính là hiện thực. Nói không sợ là không có khả năng, nhưng mà, chỉ còn lại một ngày, làm sao bây giờ?
"Nhiên Nhiên tỷ, chạy cái gì mà chạy, dừng lại đi...," Một tay Hứa Đường Đường kéo ống tay áo của Tô Nhiên, hổn hển thở gấp "Mệt chết mình rồi, tại sao mấy ngày nay cậu luôn luôn chạy mất dạng vậy? Sắc mặt còn kém như thế? Ngã bệnh rồi sao?"
"Đường Đường, nếu như cậu gặp phải khó khăn thì nên làm gì bây giờ?"
"Tô Nhiên, đi theo mình. Mình mời cậu ăn cơm"
Truyện chỉ được đăng tải tại, các trang khác đều là copy.
......
"Tô Nhiên, mình thật sự xem cậu là bạn thân, cậu gặp chuyện gì có thể nói cho mình biết, mặc dù bình thường mình nói rất nhiều, nhưng mà......"
"Đường Đường, mình là GAY," Tô Nhiên không bao giờ muốn buồn bực một mình nữa, ít nhất nói cho một người cũng có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-cua-to-nhien/97482/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.