Đỗ Thu Nương luôn quan niệm, nữ nhân thông minh phải biết được lúc nào nên im lặng lúc nào nên hỏi tới. Nàng thấy rất rõ vẻ muốn nói lại thôi của Phạm lão phu nhân và Phạm Trường An về Kiến Châu, vì vậy hai người không nói, nàng cũng không hỏi. Nàng tin một ngày nào đó, khi hắn muốn hắn sẽ tự nói cho nàng biết. 
“Chàng cũng ăn một miếng đi!” Đỗ Thu Nương cười đưa miếng bánh đã ăn dở tới bên miệng Phạm Trường An. Hắn cũng không đẩy, cắn một cái. Hai người nhìn nhau cười ngu. 
Bỗng nhiên có một người đi ngang qua, “A!” một tiếng, sau đó lui lại mấy bước, cười nói “Trường An! Phạm tẩu tử! Hai người tới rồi à!” 
Đỗ Thu Nương thấy là Lý Nhiên, cũng vui mừng chào lại. Lý Nhiên thấy trên xe ngựa có nhiều đồ, lập tức đề nghị giúp dọn một tay, rồi leo lên xe ngựa về chỗ của Phạm Trường An và Đỗ Thu Nương luôn. 
Căn phòng Phạm lão phu nhân thuê sẵn cho hai người nằm trong một con hẻm nhỏ cực kỳ yên tĩnh. Lý Nhiên giúp vác đồ trên xe ngựa vào phòng. Đỗ Thu Nương bèn làm chủ, mua mấy món ngon về cảm ơn hắn. Lúc đi, Lý Nhiên để lại địa chỉ chỗ mình ở, nói khi nào Phạm Trường An rảnh thì tới tìm hắn nói chuyện chơi. 
Phạm Trường An luôn miệng đồng ý, nhưng mãi sau vẫn không đi được, bởi vì từ hôm sau, có lẽ vì không quen khí hậu ở Kiến Châu nên Đỗ Thu Nương đột nhiên bị bệnh. Nàng sốt cực cao, lại nói sảng liên tục, khiến hắn vô cùng lo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-cua-tieu-nuong-tu/7235/chuong-28-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.